Cố Tư Vũ ăn xong điểm tâm sáng, lúc này không có việc gì làm đành nằm dài trên ghế sofa xem phim.
"Cố tiểu thư, cô buổi sáng tốt lành..."
"Cố tiểu thư..."
Người làm đi qua đi lại đều chào hỏi cô, Cố Tư Vũ vui vẻ cười nói với họ. Khoảng thời gian sau khi trùng sinh cô trở nên thân thiện hơn, đối với người làm không áp bức lộng hành nữa cho nên họ theo đó càng ngày càng tăng thiện cảm về cô.
Trước đây chỉ cần là cô không vừa ý liền đánh người mắng người, thậm chí đuổi khỏi đây, Tu Thần Khước tất nhiên sẽ không bao giờ có chuyện sẽ can thiệp, hắn ta đối với bất cứ mong muốn nào của cô đều đáp ứng ngoại trừ việc tự do, dung túng chiều chuộng cô nhiều thành hỏng.
Nghĩ một chút, liền cảm thấy trong lòng ấm áp.
Lúc trước kia chẳng qua đối với sự kiềm chế biến thái của hắn chán ghét, hắn lại lúc nào cũng muốn hại Tử Sâm nam nhân cô hết lòng yêu, về sau còn khiến gia tộc của cô sụp đổ cho nên oán niệm sâu nặng con người này, tới chết vẫn không nguôi.
Bây giờ sống lại một đời thật tốt, cô nhận ra chỉ cần ngoan ngoãn bên cạnh hắn là mọi chuyện đều tốt đẹp. Hắn ta độc ác với người ngoài, nhưng chưa một lần buông lời khiếm nhã mắng cô.
Cố Tư Vũ căn bản không biết theo thời gian hạt giống trong lòng cô nảy mầm, đang dần dần lớn lên.
Từ phía huyền quan Phổn Sát đi vào, cô theo bản năng xoay đầu trông thấy anh ta, như chợt nghĩ ra gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722501/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.