Cố Tư Vũ đang cùng bọn họ mồm năm miệng mười, bỗng dưng nhận được một tiếng hét kinh thiên động địa đánh vào màng nhĩ.
"Oa oa oa! Thật là đẹp trai...!"
"Nhìn nam nhân kia xem nào? Oa oa oa, sắc đẹp thịnh yến a!"
Từ phía trong lớp các đồng học đã nhao nhao chạy ra bên ngoài, hú hét thật là chói tai, một số đó còn trực tiếp lao xuống dưới cầu thang vây kín lại một người đàn ông.
Cố Tư Vũ nghẹn miếng bánh quy trong họng, vỗ ngực một hồi mới trôi xuống được.
"Tư Vũ, cùng ra xem xem có chuyện gì?" Dĩnh Chi Tranh nhổm người ngồi dậy ngó qua bên ngoài khung cửa sổ, nhưng thực tiếc không đủ tầm nhìn xuống bên dưới sân. Nôn nóng nói với cô.
Cô tắt điện thoại, uống vội ngụm nước, cùng với lực kéo của cậu ta lôi ra ngoài kia sảnh của lầu hai.
Phải chen chúc mất thời gian mới chính diện nhìn được việc gì đang diễn ra, cụ thể thì mọi người chỉ thấy được sân trường rộng lớn kia đông đúc bao nhiêu đồng học đang xô đi đẩy lại lẫn nhau chỉ để chiêm ngưỡng nam nhân đang chậm rãi sải bước chân về phía huyền quan, dáng người cao thẳng tắp vận bộ tây trang đen huyền thần thái tản ra dư vị lãnh đạm.
Sải chân vừa đủ rộng, hắn ta hơi nghiêng đầu giống như đang tìm kiếm thứ gì đó, tóc đen ngả xuống vầng trán thanh tú, nắng hắt phủ lên sống mũi cao mảnh một màu trắng sứ nhợt nhạt khiến khuôn mặt hắn tựa phân chia hai nửa sáng tối, hàng lông mày tỉ mỉ tạo ranh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722491/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.