"Cố Tư Vũ."
Giọng nói trầm thấp quen thuộc ấy lúc này có vài phần thâm tình vang lên trong không gian, mơ màng muốn tỉnh lại phát hiện ra cỗ mùi hương của thuốc khử trùng xông vào cánh mũi, cô vươn tay bịt miệng ngăn dòng chất lỏng đang muốn trào ra khỏi cuống họng.
Cô cử động thân người muốn ngồi dậy, lại phát hiện ra bản thân đau đớn tựa như bị một cái xe chèn qua nát bét, rát buốt đến tận khúc ruột gan.
Cố Tư Vũ hít vào một ngụm khí lạnh, đem mí mắt mập mờ nâng lên quan sát chung quanh. Cô đang ở trong phòng bệnh sao? Sau khi bị đám người Cố Kiều tra tấn cô đã ngất đi, mơ hồ trông thấy cả căn nhà cháy lớn, rồi gì nữa nhỉ? Cô đau đầu chóng mặt mà xoa xoa thái dương.
A, Tu Thần Khước, hắn ta lao tới cứu cô.
Đoạn ký ức vỡ vụn như thể được sửa sang lại vô cùng sống động, người đàn ông trong mắt cô vẫn luôn độc ác lạnh lẽo như thế thời khắc ấy không do dự nhảy vào biển lửa mang cô rời khỏi. Âm thanh nhảy nhót nóng nảy của người đàn ông vang vọng trong đầu óc cô, hắn ta lại lần nữa cứu sống cô, kiếp trước, kiếp này, đều là hắn ta cứu sống cô...
Lần này Cố Tư Vũ bừng tỉnh từ trong giấc mộng, cô gấp gáp hít thở, đập vào mắt là trần nhà thạch cao trắng sáng như bột phấn.
Dư vị kinh khủng của thuốc khử trùng truyền tới, cô bụm miệng, mặt mũi trắng xanh lẫn lộn, lập tức nôn khan.
Bên cạnh Tu Thần Khước trông thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722480/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.