"Tôi muốn trở về dinh thự..." Cố Tư Vũ bước thật nhanh giống như đang chạy trốn, giọng nói có chút nghèn nghẹn.
Hắc Huyền Bạch đi theo phía sau cô lúc này mới lên tiếng "Tiểu thư, cô không vào học sao?"
"Tôi hơi mệt..."
Mang theo một mớ tâm trạng rối loạn như tơ vò, cô sao còn đủ tỉnh táo để tiếp tục học hành gì chứ? Ngày đầu tiên đến trường, pha mở màn quá sức tưởng tượng.
Chiếc Royce chậm rãi rời khỏi sân trường, không khí bên trong lớp học kia cũng trở lại như bình thường.
Cố Tư Vũ thất thần nhìn thành phố vụt qua tầm mắt, cuối cùng thì trong lòng cô vẫn là loại bứt rứt khó chịu muốn nổ tung. Anh ấy hẳn sẽ khóc một trận, sau đó thì trầm tính hẳn đi, cả ngày nhốt mình trong phòng.
Cô quá rõ ràng loại tính cách này của Tử Sâm, bốn năm bên nhau, cuối cùng thứ giết chết chúng ta chính là kỷ niệm...
"Dừng xe, tôi muốn đi vệ sinh." Cố Tư Vũ hít hít cái mũi nhỏ hướng đằng trước Hắc Huyền Bạch nói.
Hắc Bạch nhìn cô qua cái kính chiếu hậu, cung kính trả lời "Tiểu thư, bất tiện cho cô rồi, chúng tôi phải đi theo."
Cảm giác buồn buồn ở bụng dưới trào lên, Cố Tư Vũ không nhịn được vung vẩy cánh tay "Đi đi đi, mau lên..."
Anh ta bẻ lái thắng xe lại cạnh nhà vệ sinh công cộng, sau đó hai người hộ tống cô đi xuống.
Cố Tư Vũ nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh, hai người bọn họ mặt thật dày theo sát phía sau.
"Chờ tôi ngoài cửa, tôi lập tức ra ngay."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722476/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.