Lăng Triệt lái xe với tốc độ cao trên đường, mọi người bên đường đều đứng lại nhìn. Dừng ở cổng trường, sinh viên ra vào rất nhiều. Anh cố gắng luồn lách qua những người đó để vào trong. 
Mở định vị của Lăng Phong xem, vừa hay cũng ở gần đây! Anh chạy qua rất nhiều hành lang, cầu thang, cuối cùng cũng nhìn thấy hai người anh muốn tìm. 
Lăng Phong vẫn đang trách cứ Lạc Dao Dao, hắn dùng sức giữ chặt tay cô. Chiếc điện thoại cũng bị hắn quăng ra xa, Lăng Triệt đi nhanh đến đẩy Lăng Phong ra. Nhìn Lạc Dao Dao, lo lắng hỏi: 
_ Dao Dao, em không sao chứ? Nó có làm gì em không? 
_ Không có. 
Lạc Dao Dao nhìn Lăng Triệt một lúc mới lên tiếng, tính đến thời điểm hiện tại, anh chỉ có chưa đến mười phút đã xuất hiện trước mắt cô. 
Lăng Phong chặt vật đứng lên, nhìn chú của mình mà càng tức giận hơn. Hắn ra sức quát lớn, giữa hành lang cũng chẳng còn người nào, cứ thế tiếng vang khắp hành lang. 
_ Chú út, chú hình như hơi quá phận rồi đấy! Đây là cháu dâu của chú, vậy mà chú cũng muốn... 
_ Lăng Phong, chúng ta chia tay rồi! 
Lạc Dao Dao trừng mắt nhìn Lăng Phong, ánh mắt như một lời cảnh cáo ngầm. Lăng Phong cũng chẳng muốn thua, lớn giọng trách cô: 
_ Lạc Dao Dao, tôi và em bên nhau ba năm. Em vì người đàn ông khác mà vứt bỏ tôi sao? 
_ Anh bị thần kinh à? Sao anh không nhìn lại mình xem, làm gì mới bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-thanh-thim-cua-ban-trai-cu/2916664/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.