Lăng Triệt xoay người liền thấy đối tác nên đã đứng lại nói chuyện. Chớp lấy thời cơ, cô chạy mất, đi thẳng vào trong, một bàn đồ ăn bày ra trước mắt.
Đến các bữa tiệc, cô cũng chỉ muốn nếm hết tất cả các món ăn ở đây! Có lẽ, hôm nay đến đây không phải hối tiếc rồi! Vừa cầm dĩa lên, phía sau đã có một người đàn ông đi đến, còn vui vẻ chào hỏi cô:
_ Dao Dao, lâu rồi không gặp!
Lạc Dao Dao vừa nghe tiếng đã biết được chủ nhân, lại lười nói chuyện với hắn ta, nên chỉ chăm chú vào đống đồ ăn trước mắt. Thế nhưng Nguyên Ân lại chẳng bỏ qua, vẫn tiếp tục nói chuyện với cô.
_ Đồ ăn ở đây, anh đều đặt theo khẩu vị của em. Đều là món em thích ăn nhất.
Thật sự không muốn quan tâm, nhưng lại bị người này làm phiền. Cô quay người, muốn lên tiếng nhưng lại thêm một kẻ đáng ghét đến. Cô thật sự muốn biến mất khỏi đây! Không khí trong lành, trong một lúc đã bị hai kẻ này làm cho ô nhiễm.
Lăng Phong nhìn Nguyên Ân, không hề muốn chào hỏi, chỉ đi ngang qua rồi nhìn Lạc Dao Dao, vui vẻ nói:
_ Dao Dao, chúng ta qua chào ông cố đi! Anh muốn giới thiệu...
_ Mặt anh thật sự rất dày đó! Tôi và anh chia tay rồi, anh nên nhớ giúp tôi đi! Cứ mỗi ngày đều quên đi là sao chứ! Còn anh nữa, cả hai người luôn, đừng làm phiền tôi.
Vừa thấy Nguyên Ân muốn ra mặt giúp cô, thì đã một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-thanh-thim-cua-ban-trai-cu/2916658/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.