Một tuần sau đó.
Lạc Thần ngày nào cũng đứng trước kí túc xá nữ chờ Dung Thiên Thanh, nhưng lần nào cũng chỉ thấy duy nhất một mình Lạc Dao Dao đi ra. Đặc biệt là, cô luôn nói duy nhất một câu, khiến Lạc Thần lần nào cũng phải tức giận rời đi!
_ Em đừng chờ nữa! Thanh Thanh đã xóa liên lạc với em, cũng đã yêu người khác rồi! Em như vậy, không thấy mệt sao?
_ Chị, chị không thể giúp em sao?
_ Chị không. Em không hiểu tính con bé, cho dù có bảo vệ được Thanh Thanh, em cũng không thể đem lại hạnh phúc cho con bé.
Lạc Thần quay người rời đi, bóng lưng đầy sự tức giận và cô đơn, nhưng đây có lẽ là do Dung Thiên Thanh lựa chọn và cầu xin Lạc Dao Dao giúp đỡ. Nếu không, với tính cách của Lạc Dao Dao, cô đã có thể tác hợp cho Lạc Thần và Dung Thiên Thanh.
Lạc Dao Dao lắc đầu, bất lực đi về phía nhà ăn. Vừa đi được vài bước, tiếng chuông điện thoại reo lên, cô cứ nghĩ là Lăng Triệt gọi đến, nhưng không ngờ, người gọi lại là:
_ Tiểu Tam? Cậu gọi mình có chuyện gì sao? Bên đấy môi trường tốt hơn, cậu học ổn chứ?
_ Dao Dao, mình làm nhiều việc với cậu như vậy, nhưng cậu vẫn chọn cách giúp đỡ và xem mình là bạn. Mình cảm thấy mình không xứng đáng!
_ Đừng nói như vậy! Gọi mình có chuyện gì sao?
_ À, mình nhận được tin, Lăng Phong và mẹ của Lăng Triệt đã ra nước ngoài. Xui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-thanh-thim-cua-ban-trai-cu/2916631/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.