Tạ Văn Thời là một công dân nước ngoài, Tống Tức Mặc luôn thích trêu chọc hắn là tiểu ngoại nhân, trước đây, trong các buổi thử giọng, một số người đã gọi hắn là quỷ ngoại nhân.
Họ vui đùa trở lại hội trường, các chuyên gia âm thanh đang điều chỉnh hệ thống âm thanh.
Tối hôm qua ngủ muộn dậy sớm, Ứng Lê thấy hơi mệt, tựa vào ghế chuẩn bị chợp mắt một lát.
Cậu vừa định nhắm mắt, ánh đèn sân khấu đã bị người chặn lại.
Ứng Lê ngồi thẳng người dậy, nói: "Có cần gì không?"
Kỳ Tà đứng trước mặt cậu, sau lưng là ánh sáng, ẩn ở trong bóng tối, nhìn không rõ mặt.
Một giây sau, một chiếc áo khoác rơi vào lòng Ứng Lê.
Kỳ Tà nói: "Quần áo, cầm đi."
"Được." Ứng Lê ôm quần áo vào trong lòng.
Kỳ Tà vẫn đứng bất động trước mặt cậu.
Ứng Lê ngửa đầu nhìn hắn nói: "Còn có việc gì không?"
Một lúc lâu sau, Kỳ Tà mới nói ra một câu không có việc gì, sau đó xoay người rời đi.
Tiếng nhạc bên tai dần bị chặn lại, Ứng Lê tựa vào áo ngủ thiếp đi.
Một giấc này, Ứng Lê ngủ cũng không được thoải mái, chiếc ghế cứng khiến cổ cậu đau nhức, tay chân cũng duỗi không được, chỉ ngủ được một tiếng liền tỉnh.
Cậu liếc nhìn đồng hồ, đã gần 11 giờ, nên chuẩn bị cơm trưa.
Cậu tìm Trương Thiếu Lăng, nói: "Trương tiên sinh."
Trương Thiếu Lăng đang thảo luận vài việc với nhân viên hiện trường, "Tiểu Ứng à, cậu cũng giống bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-nen-noi-tieng-sau-khi-lam-bao-mau-cho-mot-nhom-nhac-nam-hang-dau/2841562/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.