Chuyện của Triệu Sảnh, tất nhiên Cận Chu sẽ không tiết lộ với Dương Thời Dữ, vì thế bây giờ cậu cũng đang có bí mật riêng của cậu.
Đêm khuya, lúc đang nằm trên giường cùng Dương Thời Dữ, Cận Chu cũng không ôm Dương Thời Dữ ngủ như mọi khi mà ngửa mặt lên trên, nhìn trần nhà suy nghĩ xem phải làm sao mới thắng được vụ kiện chiếm đoạt phi pháp.
Cậu đã cầm lệnh điều tra qua để lấy được đoạn video của camera an ninh trong Thánh điện Paris, quả thật đúng như lời Lưu Thiến nói, chỉ quay được bóng lưng của hai người.
Nếu chỉ có được chứng cứ gián tiếp thế này thì hầu như là không thể định tội Trương Thuỵ được, phải nghĩ ra biện pháp khác mới được.
"Cận Chu." Bên cạnh bỗng vang lên giọng của Dương Thời Dữ, cắt ngang dòng suy nghĩ của Cận Chu.
Cậu xoay đầu qua, nhìn vào mắt Dương Thời Dữ: "Hửm?"
Dương Thời Dữ hỏi: "Sao vẫn còn chưa ngủ?"
"Đang nghĩ vài chuyện." Cận Chu cũng không phải giấu diếm chuyện này làm gì, trả lời xong cậu lại hỏi ngược lại Dương Thời Dữ: "Sao anh vẫn còn chưa ngủ nữa?"
Bình thường lúc nào Dương Thời Dữ cũng xoay lưng lại với Cận Chu, nếu như hai người không có làm chuyện gì khác thì cậu sẽ ngủ rất nhanh. Nhưng hôm nay không những cậu không những nằm ngửa ra nhìn trần nhà, mà còn nằm ngây ra một lúc lâu rồi vẫn chưa ngủ được.
"Không quen." Dương Thời Dữ nhàn nhạt nói.
"Không quen cái gì cơ?" Cận Chu khó hiểu hỏi.
"Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trang-rong/3570963/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.