Ngày hôm sau, Cận Chu vẫn theo thói quen ngủ thẳng tới trưa mới dậy.
Phần eo bị Dương Thời Dữ đánh đã không còn cảm giác gì nhưng phần bả vai vẫn còn hơi khó chịu, chỉ cần hơi giơ tay lên thôi là lại thấy đau nhức.
Xem ra trước khi Dương Thời Dữ nhận ra cậu thì xuống tay đúng là ác thật.
Tuy là lúc sau đánh cậu cũng không thấy dịu dàng hơn được bao nhiêu, nhưng nếu như Dương Thời Dữ không thu lực lại thì chắc cậu đã đau tới nằm vật ra đất không dậy nổi rồi.
"Đồ chó bạo lực." Cận Chu tự mắng thầm trong lòng: "Không dịu dàng tí nào."
Sửa soạn một chút rồi ra ngoài, Cận Chu đến tiệm bánh bao mua bữa sáng cho mình rồi thong thả đi đến tiệm sửa xe.
Trong tiệm, Tiểu Vũ đã mở cửa từ lâu, thấy Cận Chu tới thì chào cậu một tiếng rồi tiếp tục phun bọt lên trên xe rửa.
Tiệm ký gửi bên cạnh truyền tới tiếng trả giá, Cận Chu thử lén ngó đầu qua coi thử thì thấy một người đàn ông tới cầm một sợi dây chuyền vàng, đang kì kèo mặc cả với bên tiệm ký gửi.
"Chỗ của mấy người thu phí gì đắt dữ vậy? Tổng cộng tận chỉ có hơn ba ngàn mà thu hơn một trăm, đến lúc chuộc còn thu tiền lời của tôi, thế này khác gì vay tiền đen lãi suất cao đâu?"
Dư Hách đứng sau quầy vẫn kiên nhẫn giải thích: "Đây là phí thu bình thường với lãi suất bình thường thôi, anh đi chỗ khác người ta cũng thu của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trang-rong/3570929/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.