Lúc hai người bắt taxi về đến nhà đã hơn 8 giờ tối, trên bàn ăn đã bày sẳn thức ăn được đậy lại cẩn thận, chỉ cần bỏ vào lò vi sóng làm nóng là được. Do lúc nãy Lý Dịch Phong đã gọi điện cho lão Trương nói tối nay họ có việc về trễ, nhờ ông nấu cơm tối giúp họ sẳn tiện cho Đại Khánh ăn.
Đại Khánh thấy tay Lý Dịch Phong bị trầy, nó đi qua vòng quanh chân y đầu dụi vào quần, ngẩn mặt lên kêu meo meo như hỏi có chuyện gì vậy.
Lý Dịch Phong ngồi xuống vuốt lông nó, nhìn vào đôi mắt xanh biếc của mèo ta một lúc, cất giọng hỏi: "Ngươi không phải là một con mèo bình thường đúng không?"
Đại Khánh quay qua nhìn Triệu Vân Lan, đôi mắt như muốn hỏi chẳng lẽ ngươi bị lộ rồi. Hắn cười rộ ôm nó lên: "Lúc nãy có một số tên có mắt không tròng, dám đứng từ trên cao ngắm bắn chúng ta, bị ta làm cho một cái bóng đèn đập vào đầu ngất xỉu, lỡ tay phát huy, lộ rồi."
Đại Khánh nghe xong, không khách khí ném cho Triệu Vân Lan ánh mắt khinh bỉ, mở miệng nói tiếng người: "Ngươi rõ là quân ăn hại!"
"Mèo chết! Mi có tin mi dám nói một câu nữa ta liền ném ngươi ra ngoài đường với đám mèo hoang không hả?"
Đại Khánh không khách khí nhảy tót vào lòng Lý Dịch Phong, y vội đưa tay đỡ lấy thân hình mập gần chục kí của nó, ngăn chặn trận đại chiến ba trăm hiệp sắp sửa nổ ra của một người một mèo.
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tim-thay-cau-roi/2932896/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.