Quay lại vài tiếng trước,
Triệu Vân Lan tiếp tục thông qua ngón tay ấn huyệt thái dương để truyền linh lực chầm chậm cho y.
Lý Dịch Phong: "Được rồi A Lan, tôi không sao rồi. Để tôi ngồi dậy nào."
"Buổi chiều thì một tên ngắm bắn, một tên chém người, giờ đến cả thứ này cũng lấy ra dùng, xem ra chúng ta im lặng lâu quá làm họ nghĩ chúng ta là hồng mềm dễ nắn nhỉ?" Triệu Vân Lan sau khi xác định y không sao rồi mới đỡ y ngồi lên dựa vào sofa, dùng tay làm nóng ấm trà, rót cho y một ly.
Lý Dịch Phong: "Cậu có thể thông qua thứ này tìm đến vị trí người hạ chú không?"
Triệu Vân Lan: "Được."
Lâm Vĩnh Thái và Tiêu Thanh Vân vừa nãy chẳng dám lên tiếng, trong lòng vừa lo lắng cho Lý Dịch Phong vừa suy đoán thân phận của Triệu Vân Lan. Hai người họ sinh ra trong thiên sư thế gia, sống gần 30 năm rồi mà chưa bao giờ nhìn thấy thủ đoạn lợi hại như thế này. Mà điểm qua các nhân vật lợi hại mà bọn họ biết thì cũng chẳng có cái người nào có tuổi tác và ngoại hình như Triệu Vân Lan cả.
Triệu Vân Lan vung tay, cái thứ đen đen giữa không trung bay về phía hắn, đến khi cách mặt hắn khoảng 2 cánh tay thì dừng lại. Hắn đứng lên, giơ tay phải ra, năm ngón tay khép chặc lại làm động tác trảm từ trên cao xuống, một dãy sáng trắng theo bàn tay hắn vung ra như nhát dao chém về phía luồng khói bị nhốt.
Vệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tim-thay-cau-roi/2932894/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.