" Trời ơi rộng quá " Phương Yến không khỏi ngạc nhiên.
" Phòng tao đằng kia kìa, đi thôi " nó kéo tay Phương Yến đi.
Vừa đi ngang qua phòng Thất Bát lại đúng lúc hắn từ trong phòng đi ra với áo thun và chiếc quần lững, đầu tóc còn hơi rối do chưa được chải chuốt kĩ càng, mắt vẫn còn lờ đờ vì vừa mới ngủ dậy! trời ơi, người gì mà lúc vừa ngủ thức cũng đẹp vậy nè? nhìn hắn trong có lẽ lả lơi nhưng vẫn toát lên vẻ thần thái sang chảnh.
" Chào buổi sáng " nó mỉm cười vẫy tay chào hắn.
"Ừm, em dậy sớm thế ? " hắn dứng dựa người vào tường, tay dụi dụi mắt hỏi.
" Em cũng vừa mới dậy lúc nãy thôi, anh buồn ngủ thì vào ngủ tiếp đi, tạm biệt " nó chào hắn rồi kéo tay con Yến đi vào phòng.
Cửa phòng vừa đóng lại, con Yến lại nhảy dựng dựng lên :
" Trời má vừa mới ngủ dậy mà vẫn đẹp trai chán ! Mày sướng ghê ngày nào cũng được gặp mặt anh người yêu soái ca của mày "
" Haha, công nhận đẹp thiệt "
Nói là dẫn con Phương Yến tới chơi nhưng hai đứa lại nằm trên giường chơi điện thoại, chơi chán rồi thì hai đứa chụp ảnh seo phì các thứ, rồi lại nằm chơi điện thoại, ta nói như hai con heo lười chỉ biết nằm trên giường
Tầm 11 giờ, ngoài phòng nó vang lên tiếng gõ cửa :
" Xuân Nghi, ra ăn cơm " là cái giọng trầm trầm ấm ấm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tim-em-lau-lam-roi/2799450/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.