" Anh giỡn mặt hả?? cút " cô lườm anh một cái rồi đánh mạnh lên ngực anh một cái.
" Sao em đánh ngực anh? Ngộ nhỡ sau này ngực bị tổn thương không có sữa cho con bú thì sao ? " Hàn Thất Bát giả vờ ôm ngực đau đớn.
" Bỏ đứa bé đi " cô cũng giả vờ nghiêm túc đùa lại.
" Em... em chơi anh xong không chịu trách nhiệm hả, đồ vô lương tâm " anh chu mỏ, khuôn mặt nũng nịu.
" Không giỡn với anh nữa, em đi tắm đây "
[....]
Kì nghỉ Tết kết thúc, gia đình chú Tư cũng đã dọn về Tư gia, dự định là sẽ ở Việt Nam luôn mà không trở về Anh nữa
Còn về phía Hàn Thất Bát, lúc nào anh cũng vùi đầu vào đống tư liệu trên bàn học, một bên là tư liệu cần học để thi đại học, một bên là số tài liệu mà anh cần xử lí cho công ty. Còn thời gian học trên lớp thì tăng lên vô số kể, học thêm cả buổi chiều và mỗi buổi tăng lên 2 tiết.
6 giờ chiều, anh vừa đi học trên trường về thì lại ngồi vào máy tính để xử lý tài liệu. Trong lúc anh đang làm việc thì một muỗng cơm đưa lên trước miệng anh, anh không nhìn mà chỉ chú tâm vào máy tính.
" Mẹ, con đang bận, không ăn cơm "
Muỗng cơm vẫn giữ nguyên đó, không nhúc nhích, thấy thế anh mới há miệng ra ăn muỗng cơm, liếc nhìn người đứng phía sau lưng mình.
" Xuân Nghi " anh nhìn Xuân Nghi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tim-em-lau-lam-roi/2799409/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.