"Mau giao ngọc bội ra đây! Cô chỉ là một thứ nữ, còn vọng tưởng trèo cao lên Triệu công tử à?" Thiếu nữ thanh âm trong trẻo, những lời này phải nói là vô cùng quen thuộc.
Trần Túy bị đẩy ngã ngẩng đầu, đúng thật liền nhìn thấy một thiếu nữ xinh đẹp quen thuộc, em gái đích muội của y ở thế giới này - Trần Kiều Kiều.
Lần này y phải quay lại lúc mà mọi thứ chỉ mới bắt đầu.
Trần Kiều Kiều cố ý chọn thời gian Hứa Thanh Ly vắng mặt để cướp ngọc bội. Đã từng vì bảo vệ ngọc bội mà y bị mấy nha hoàn trong nhà vây đánh, vốn đã vừa bệnh vừa yếu, chờ chính y chống đỡ cho tới khi Hứa Thanh Ly trở về cũng sắp mất nửa mạng.
Lần này...
"Không giao đúng không? Không giao thì nếm thử nỗi đau bị đánh đi." Khuôn mặt xinh đẹp của Trần Kiều Kiều lộ ra vẻ ác độc, cô liếc mắt nhìn người phía sau: "Mấy người các cô, lên..."
"Chờ chút, tôi..." Trần Túy giả bộ nhát gan, do dự lấy ngọc bội ra, cực kỳ không tình nguyện nói: "Tôi cho cô là được."
Trần Kiều Kiều lập tức đưa tay cướp, Trần Túy siết chặt ngọc bội.
"Buông tay!" Trần Kiều Kiều tát y một cái, thành công lấy được ngọc bội.
Nụ cười của Trần Kiều Kiều dần dần mở rộng, nhìn thấy bóng người từ xa bay, nụ cười cứng đờ, hừ lạnh một tiếng rồi đắc ý nói: "Chúng ta đi!"
Đi một mạch rất nhanh, sợ bị Hứa Thanh Ly đuổi kịp. Một đám người chậm rãi đến, lại chậm rãi đi. Chỉ để Trần Túy còn ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tien-thu-tinh-ngo/1119775/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.