Năm năm sau...
Thời gian cứ thế trôi, thấm thoát đã qua năm năm, Lâm gia những năm qua vẫn không thay đổi gì, Lâm Hàn Phong đã sớm hồi phục và trở về Huyền Thiên tông, những đình viện bị phá hủy năm xưa giờ đã được thay mới. Luyện khí đường vẫn đang làm việc miệt mài, bên trong căn đình viện mà năm xưa Vô Minh đã ở, Khả Hân đang dùng một chiếc khăn lau sạch bụi trên bàn, trong mắt nàng mang một nổi u sầu không ai biết. Lúc đó, khi nghe tin hắn bị đánh rơi xuống vực nàng đã rất đau lòng, nàng không hiểu, cũng không biết vì sao, thế nhưng nàng không thể nào quên được hình bóng hắn, bao năm qua nàng vẫn mang một niềm tin, rằng hắn sẽ trở về, và hắn sẽ tìm nàng.
.....
Phía trên Diệt Hồn Thâm Uyên, cảnh vật vẫn như cũ, nơi đây vẫn còn lưu lại vết tích của trận chiến năm xưa, có một nữ tử đang lẵng lặng đứng ở đó, nét mặt nàng lạnh giá như băng tuyết ngàn năm, nàng cứ thế trầm mặc đứng đó như một bức tượng, nàng đưa đôi mắt u buồn nhìn xuống làn xương mù đang quanh quẩn, trong lòng nàng lại nhói đau, chính ở nơi này nàng đã nhìn hắn rơi xuống trong bất lực, nơi hắn đã mãi mãi rời xa nàng. Những năm qua không giờ phút nào nàng quên được khoảnh khắc đó, không một ngày nàng được sống yên ổn, nổi đau đó cứ dày vò trái tim nàng.
Năm năm qua, cứ vào ngày này, nàng lại đến đây, để chờ hắn, chờ mong một điều kì tích sãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuong-da-tinh-gia/2397065/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.