-- " Tên ngốc, ngươi đã tỉnh rồi à".
Nghe giọng nói, mặt Vô Minh đen lại. Không ai khác chính là nha đầu Lâm Khả Hân, nhớ tới những trò đùa quái ác của nàng làm hắn chợt rùng mình.
Không đợi hắn trả lời nàng đã lao vào phòng, đến bên cạnh hắn bắt đầu táy ngoáy xem xét hắn.
-- "Được rồi, được rồi ta đã ỗn rồi, không cần lo lắng".
Nhìn nàng hắn cũng không khỏi nhủ thầm, nha đầu này cũng là một tiểu mỹ nhân, dù chỉ mới mười hai tuổi nhưng đã lộ ra vẻ đẹp sắc nước, nhất là đôi mắt long lanh màu đen tuyền kia vô cùng thu hút ánh mắt người khác. Chắc chắn sau này sẽ hại không biết bao nhiêu nam nhân.
-- "Ừm, ta thấy ngươi đích thật là đã khỏe a".
Vừa nói nàng vừa vổ vai hắn bộp bộp.
-- "Khả Hân muội đừng trêu chọc đệ ấy nữa"
Một âm thanh khả ái truyền vào, không ai khác chính là tỷ tỷ xinh đẹp dịu dàng của hắn Lâm Tiểu Hàn.
-- "Ư, muội có trêu hắn đâu, đang xem hắn có khoẻ hay không thôi mà".
Khả hân vẻ mặt bất mãn, bĩu môi nói.
-- "Tỷ, tỷ".
Hắn thấy Tiểu Hàn liền chào. Nàng nhìn hắn nhẹ mĩm cười.
-- "Tỷ đến đưa ta đi thử tư chất sao".
-- "Không cần đi ta mang đến cho ngươi rồi đây.
Khả Hân vừa nói, tay vừa động từ trong chiết nhẫn trên tay lấy ra một khối cầu ngọc bích to như trái dừa khô.
-- "Đây, đây là..."
Mồm hắn mở lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuong-da-tinh-gia/2397021/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.