3701# Chủ thread tuyệt vọng:
Mọi người khỏi cần an ủi, giờ dù là tôi cũng biết kết quả của chuyện này nghiêm trọng đến mức nào, tôi biết ngay lúc đấy luôn.
Nam thần và cha cậu ấy cãi nhau to, lần đầu tôi thấy nam thần nóng giận đến thế, cũng không biết phải làm sao. Nguồn cơn của chuyện này có thể xem như là vì tôi, nhưng tôi lại không hề có cơ hội xen miệng. Mới đầu, anh hai với dì của nam thần đều đứng ra can, nhưng cũng như phụ huynh mọi gia đình khác, cha nam thần trước giờ nói một không hai, vừa quát một tiếng là họ không dám ho he gì nữa. Cứ cãi qua cãi lại thế, cha nam thần giận đến tái mặt, gần như muốn ra tay đánh cậu ấy.
Mà tính nam thần cũng khá là bướng, cậu ấy nhất định không chịu nhượng bộ, cũng không tránh né. Tôi không biết là do cậu ấy không ngờ chuyện này lại diễn biến đến mức ấy, không kịp phản ứng, hay là cậu ấy căn bản không thèm né tránh. Cha nam thần đang cáu, mà người đang cáu thì hầu như đều không biết nặng nhẹ, tôi sợ hết hồn, chặn trước người nam thần theo bản năng, bị đánh nhẹ một cái.
Ông ấy dẫu sao cũng là cha nam thần, lại còn là cấp trên của tôi, tôi không thể chủ động đánh trả. Mà ông ấy hình như cũng tỉnh táo lại, biết rõ hành động vừa rồi của mình là sai nên cũng toát vẻ áy náy. Nhưng chắc là vì một số nguyên nhân nào đó, ông ấy chỉ đanh mặt lại, lạnh lùng bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-rat-tuyet-vong/1926531/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.