- Em còn lắm điều thì tin là đêm nay em lõa thể đi ngủ không? Mà đã lõa thể rồi tôi không chắc được điều gì đâu
Thụy Ly nghe vậy thì rén nhẹ, cô rúc mặt vào vòng ngực anh, hai tay đưa lên che đi bộ ngực căng tròn của mình. Được anh ôm và phủ chăn kín người ấm áp thật. Tuy vậy cô vẫn thấy lạ, cảm giác không quen.
Trằn trọc mãi Thụy Ly vẫn chưa ngủ nổi. Cô quay người sang trái, nằm áp lưng vào ngực anh. Bỗng bàn tay của Cửu Chấn lại co lên bóp chặt một bên ngực của Thụy Ly. Điều này không khỏi khiến cô bàng hoàng, rít lên:
- Anh... Anh làm gì vậy?
Cửu Chấn nhắm mắt, miệng hoạt động:
- Sao còn chưa ngủ?
Thụy Ly cầm chắc cổ tay anh, có vẻ muốn gỡ cánh tay to lớn này ra mà vô cách. Cô nhăn mặt trả lời:
- Chưa buồn ngủ.. Anh còn không mau bỏ cái tay ra
Cửu Chấn ngáp một hơi dài, thủ thỉ xuống tai cô:
- Thế nằm im tôi ngủ...
Anh bắt đầu chìm giấc, duy chỉ có bàn tay vẫn khăng khăng bóp chặt bên ngực của Thụy Ly.
Suốt cả tháng đông ấy, đêm nào Thụy Ly cũng bị bắt mặc như vậy. Có hôm khá hơn được che đậy bằng chiếc váy ngủ mỏng tang. Dĩ nhiên dù có được anh ôm chặt, chăn đắp kín, điều hòa sưởi ấm đến đâu thì cũng không thể ăn mặc phong phanh như vậy. Và thế là bắt đầu chuỗi ngày Thụy Ly lên cơn ho, sốt
Cô nằm trên giường, mắt nhắm li bì, trên trán là miếng dán hạ sốt. Dưới cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon/976964/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.