- Lại đây
Thụy Ly chầm chậm bước ra gần anh, không cần chỉ cũng biết vị trí ngồi là ở đâu. Cô đáp nhẹ người trên đùi Cửu Chấn, cơ thể lúc nào cũng rúm ró lại. Anh quay ra bật máy sấy lên, tay luồn vào từng khe tóc một, tơi rơi chúng ra và sấy khô cho cô.
15 phút sau thì đầu chỉ còn hơi ẩm. Cửu Chấn thuận thế cô ngồi trong lòng mà bế cô xuống phòng bếp ăn sáng luôn. Nồi nấu phở ban nãy đã được Cẩm Nhuệ và Mị Nguyệt làm xong xuôi. Cả hai thấy anh nâng niu cô như vậy chỉ lén cười rồi bê ra tô phở cho họ. Cửu Chấn vẫn chưa có ý định bỏ cô sang bên, tay anh vuốt ve tấm lưng của cô, khuôn mặt cứ đau đáu nhìn thấu vào Thụy Ly. Riêng cô chỉ im lặng, thỉnh thoảng ngẩng lên lại bắt gặp ánh mắt của anh khiến cô không quen. Anh dùng đũa gắp phở lên thìa, thổi nguội rồi đưa lại miệng cô. Thụy Ly khẽ mở miệng, với ra chiếc thìa ăn ngon lành. Cô rất dễ đói nên sáng ngủ dậy sau đêm dài là chỉ háu ăn. Trong mắt anh cô như một đứa trẻ vậy, cần nâng niu chăm sóc từng tí một.
Đút cho cô ăn xong, Cửu Chấn đặt cô xuống. Lấy chiếc áo vest bên cạnh mặc vào, quay ra ôm cô, tay vòng qua eo ôm chặt, tay còn lại đưa lên vuốt lấy mái tóc cô, thủ thỉ:
- Tôi sẽ về sớm...
Nói rồi anh rời đi. Thụy Ly ngây người một lúc nhưng lại chạy theo anh đến ngoài cửa nhà, gan dạ hỏi:
- Anh chưa ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon/976960/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.