Sáng nay Trác Tâm rời nhà từ sớm, nghe đâu là lại đi giao hàng cho khách trong thành phố. Tuê Mạn nằm trên giường uể oải nhìn đồng hồ, 8 giờ sáng. Trong khi đó, Trác Tâm vào đến trong trung tâm thành phố, trong xe là 1 đống đơn hàng cần đưa, nhưng đường còn tắc nghẽn. Qua chốt giao thông, vị cảnh sát nọ tiến lại xe cô, nghiêm nghị nói:
- Phiền cô cho chúng tôi kiểm tra xe...
Trác Tâm thoải mái thôi, cô đi ra ngoài rồi mở cửa xe và cốp. Xong xuôi, họ nói:
- Cảm ơn cô đã hợp tác. Mời đi qua...
Trác Tâm nhanh chóng phóng xe đi.
11 giờ trưa, lúc này đón hàng đã được giao hết. Trác Tâm rủng rỉnh cầm tiền về, mua thêm ít đồ ăn. Vào nhà, mùi thức ăn Tuê Mạn nấu thơm nức lên. Cô chạy lại, hét lớn:
- Thơm thế
Tuê Mạn cười nhẹ nhàng, nói:
- Nhanh lên rồi ra ăn này...
Trác Tâm vội vào thay đồ rồi quay ra ngay. Cô vớ lấy quả táo trong rổ, cắn phập 1 phát nhai ngon lành, nhồm nhoàm nói:
- Lúc nãy tao vào thành phố, tắc hết đường, nghe bảo kiểm tra xe hay gì...
Tuê Mạn không quan tâm lắm, nói:
- Kệ đi, chắc lâu lâu kiểm tra thôi...
Tuê Mạn mải mê cắt thịt lát ra. Trác Tâm chạy lại, nói:
- Không đơn giản đâu, tao nghe nói là có vị ông lớn nào đó, vợ bỏ trốn hay gì mà đang lục tung cả thành phố lên rồi. Nghe đồn thấy cũng trẻ tuổi, nặng tình, thế lực thao túng kinh lắm...
Tuê Mạn nghe đến đây thì bất giác cắt phập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon/236364/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.