Tuê Mạn nằm nhớ lại từng chuyện tồi tệ xảy ra, uất ức vô cùng. Nước mắt đọng khô lại, cánh mũi đỏ lên, đôi môi hờ hững. Cửu Chấn cúi xuống bên tai cô, nhẹ nhàng nói:
- Mạn Mạn của anh...
Bên dưới hai chân Tuê Mạn được cầm cao lên, tư mật lại được dang rộng sang, nó đã sưng lên, đỏ tấy và xót vô cùng. Tuê Mạn chỉ vừa được nghỉ ngơi lại phải tiếp tục chịu kích tình tiếp, cô kinh hãi, nước mắt ròng ra thêm, giọng nhỏ nói:
- Không....không, anh điên rồi, điên thật rồi...Chấn ạ
Cửu Chấn cười phá lên, cự vật căng cứng, gân xanh nổi lên lại bắt đầu thúc vào. Tư mật lại nở rộng ra, bắt đầu ma sát, bao chặt cự vật, nuốt ra vào 1 cách trơn tru. Bị kích lên, Tuê Mạn sao cưỡng nổi, cô lại rên lên:
- Ư...ưm...đau...ư.
Cửu Chấn cúi xuống, hôn lên 1 bên núm nhỏ, liếm mút nâng niu vô cùng. Hai tay anh mát xa, vê vê quanh khiến cô cũng dễ chịu vô cùng, bớt đi cái đau dưới hạ thân. Nhưng cả người Tuê Mạn rã rời rồi, cơ thể mềm nhũn. Hai tay cô cào cấu vào tấm lưng to, xương cốt cực chắc, vết móng của Tuê Mạn cào xước da Cửu Chấn, cô cắn môi, nước mắt khóc ứa ra, gặng nói:
- Mục Cửu Chấn...tôi hận anh....
Ngắt lời, cô buông thõng tay ra, đôi mắt nhắm nghiền lại. Cửu Chấn dừng mọi hoạt động lại, anh rút cự vật ra, bao nhiêu thủy dịch ồng ộc chảy ra, nhớp nhác hết 1 mảng giường. Cửu Chấn nhẹ nhàng bế cô vào phòng tắm, rửa sạch sẽ qua cho cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon/236359/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.