*Mị phấn:dùng để chỉ những người nổi tiếng luôn giữ tư thế rất thấp và chiều lòng người hâm mộ một cách mù quáng.
Đường Minh Hề chỉ đem lời nói của Đường Vân coi như gió thoảng bên tai, thu mua Cụ Thuận?
Cụ Thuận cũng không phải là cái công ty nhỏ bé gì, ngay cả khi muốn thu mua đi chăng nữa cũng phải bỏ ra công sức rất lớn.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, nháo ra chuyện lớn như vậy, Đường Minh Hề căn bản không muốn tiếp tục đi làm ở Cụ Thuận nữa!
Vô nghĩa, cậu cũng muốn thể diện được chưa, Đường Minh Hề không muốn vào thời điểm đi làm ở công ty lại bị người khác vây xem.
Ai biết được, chuyện thu mua Cụ Thuận đột nhiên lại bị Đường Vân nghĩ ra chứ.
Đường Minh Hề liền phát ngốc trong chốc lát, Đường Vân lo lắng mà lầu bà lầu bầu: “Tiểu Hề ở bên này vẫn phải có một ít tài sản của chính mình thì sẽ tương đối tốt hơn.”
?
Tôi thật sự không cần đâu anh à, dù gì thì tiền của anh cũng chính là tiền của tôi mà.
Tiền của anh tôi cũng tiêu không hết được đâu:)
Đường Vân sờ sờ đầu của Đường Minh Hề: “Rốt cuộc thì anh cũng không thể ngay ngốc tại Vân Kinh được, không thể giống như trước nữa, một khi Tiểu Hề có chuyện đều sẽ kịp thời đuổi tới. Hơn nữa tương lai em cũng muốn lưu tại Vân Kinh, nhà của chúng ta căn cơ đều ở phương nam, bắc thượng bên này tuy rằng có chút lực ảnh hưởng, nhưng rốt cuộc cũng không bằng nhà của chính mình.”
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-lam-nhan-vat-phan-dien/1123322/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.