Đường Minh Hề vẫn luôn nghĩ rằng, tự mình nói ra chuyện ly hôn là một việc rất khó.
Nhưng sau khi nói ra, cậu lại cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng, cảm giác như tảng đá luôn đè nặng trong lòng đã bị phá vỡ vậy.
Đường Minh Hề thả đũa xuống, phòng yến hội yên tĩnh đến mức một cây kim nhỏ rơi xuống sàn thôi, tất cả mọi người đều sẽ nghe thấy.
“Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, tôi nghĩ là tôi không cần phải nói lại thêm lần nữa.”
“Đường Minh Hề!” Diệp Hành cất cao giọng, phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng yến hội: “Anh đừng lấy chuyện này ra làm trò đùa, tôi không cảm thấy buồn cười một chút nào cả đâu.”
Nói lớn hơn thì có tác dụng gì đâu, tui không sợ đâu nhá =)
Đường Minh Hề nghĩ thầm, nếu phải cãi nhau với nam chính, thì phải dùng cả khí thế nữa.
Cậu hơi chần chừ một lúc, sau đó quyết định đứng thẳng người dậy, từ trên cao nhìn xuống Diệp Hành, bắt đầu nhập vai, lạnh lùng buông ra một câu: “Ồ? Nhưng mà tôi sẽ không bao giờ lấy tính mạng của mình ra để nói đùa!”
Vừa dứt lời, sắc mặt của Diệp Hành lập tức thay đổi.
Đường Minh Hề không nhịn được mà thả cho nam chính một cái like.
Nam chính quả nhiên không hổ danh là nam chính, rất nhanh đã nhìn rõ được vấn đề, chỉ một câu nói mà hắn đã có thể nhìn ra vấn đề chính.
Haiz, Diệp Tiểu Hành, cậu đừng có mà hận tui đó nhen.
Tui cũng không cố ý khiến cậu phải mất mặt trước bao nhiêu người như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-lam-nhan-vat-phan-dien/1123292/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.