Đường Minh Hề thuận tay chụp ảnh màn hình cuộc trò chuyện của mình với Diệp Hành, sau đó cực kỳ tâm cơ mà cắt đi mấy cái tin nhắn mất liêm sỉ của mình.
Chỉ để lại mỗi tin nhắn sau cùng của Diệp Hành, gửi cho Vương Mẫn.
‘Ai mà thèm hắn ta giúp tui trút giận chứ [icon mỉm cười]’
Vương Mẫn: ‘?’
Vương Mẫn: ‘Lần sau mà còn muốn ngược cẩu thì làm ơn thông báo trước giùm [icon tạm biệt]’
Sau một lát, Vương Mẫn lại nhắn tiếp.
Vương Mẫn: ‘Cục cưng à, tui cảm thấy anh bắt sai trọng điểm của câu nói kia rồi.’
Vương Mẫn: ‘Sao anh không phủ nhận sự thật rằng anh là vợ của hắn ta cơ chứ? [icon kinh ngạc]’
Đường Minh Hề: ……
Hình như mình lại càng tức giận hơn rồi =)
‘Ai là vợ của cậu cơ? Đừng tự mình đa tình như thế.’
Đường Minh Hề vội vội vàng vàng gửi tin nhắn cho Diệp Hành.
Nhưng vừa gửi được vài phút, cậu tự dưng lại có cảm giác như thể mình đang lạy ông tôi ở bụi này vậy.
Vì thế, Đường Minh Hề thu hồi tin nhắn này luôn.
Kết quả là Diệp Hành đã ngay lập tức gửi lại cho cậu một tấm ảnh, là tin nhắn mà Đường Minh Hề vừa gửi lúc này.
……
Đường Minh Hề không chút khách khí mà bắt đầu trào phúng: ‘Tốc độ tay cũng nhanh ghê ha? Độc thân 18 năm nay, ngày nào cũng luyện tay* à?’
*Thẩm du đó mọi người =))))
Vừa gửi tin nhắn này xong thì lập tức cậu đã cảm thấy có gì đó không ổn lắm.
Nhưng đến lúc định thu hồi tin nhắn thì tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-lam-nhan-vat-phan-dien/1123273/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.