*Rắm cầu vồng: Mấy lời nịnh nọt, thảo mai
Đường Minh Hề căng hết cả da đầu đưa ra câu trả lời sứt sẹo của mình, sau đó lập tức chạy về phòng, lấy điện thoại của mình ra, trực tiếp chia sẻ sự xấu hổ này của mình với Vương Mẫn.
Kết quả là Vương Mẫn vừa nghe xong đã không chút khách khí mà cười nhạo cậu như điên, liên tục trêu đùa giới hạn của Đường Minh Hề
Đường Minh Hề: ‘Được lắm, cô đã đánh mất tôi rồi đấy =)’
Vương Mẫn ngửi thấy mùi gì đó hơi sai sai, lập tức ra tay ngăn cản cơn sóng dữ sắp ập tới.
Bắt đầu màn sỉ nhục nam chính với lời mở đầu là “Cái tên chó Diệp Hành này dựa vào cái gì mà lại dám chọc cho cục cưng nhà chúng ta tức giận!”, lời nói cực kỳ sắc bén, sau đó tiếp tục phê phán: “Cục cưng nhà chúng ta quả nhiên phải chịu ủy khuất quá lớn! Sao hắn lại dám để anh phải hạ mình đi nghe lén, đáng nhẽ ra hắn ta phải chủ động nói lớn hơn nữa! Tất cả là tại cái tên ngu ngốc này không biết tốt xấu!”. Sau đó kết thúc màn nịnh nọt của mình.
Thuận tiện cũng nhắn thêm một đoạn “rắm cầu vồng” để an ủi trái tim pha lê yếu ớt của Đường Minh Hề.
Đường Minh Hề hiển nhiên vẫn chưa hả giận, phẫn nộ gõ chữ sau đó gửi cho Vương Mẫn: ‘Cô có biết vừa nãy hắn ta nói gì không?’
‘Tôi giải thích với hắn ta là tôi chỉ không cẩn thận mà đi ngang qua thư phòng thôi [icon mỉm cười]’
‘Kết quả là gì? Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-lam-nhan-vat-phan-dien/1123266/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.