Mục Tinh Thần bị kết giới của Trần Uyên phong bế trên giường hàn băng. vì quá nhàm chán nên cậu bắt đầu dùng rễ của mình đâm xuống giường, đáng tiếc băng này cứng hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cậu. Thử cả một hồi cũng chỉ làm đau chính mình mà rễ thì không thể chui vào.
"Được rồi." Mục Tinh Thần vặn vẹo uốn éo cái rễ có hơi đau đành từ bỏ công cuộc thử nghiệm. Cậu mở công pháp Trần Uyên vừa mới cho ra, nhìn thấy chữ bên trong lập tức tròn mắt: "... Hệ thống, cậu có thể giúp tôi phiên dịch một chút không?"
Tuy nói cậu đã chờ đợi một trăm năm ở thế giới này, thế nhưng cậu chưa từng học chữ ở đây!
"Có thể."
Hệ thống vừa chuẩn bị phiên dịch thì bị Mục Tinh Thần ngăn cản: "Đừng, cậu đừng giúp tôi phiên dịch, chúng ta sẽ đi hỏi sư tôn."
Có điều Mục Tinh Thần không ngờ rằng Trần Uyên bị nụ hôn của cậu quấy cho tâm loạn như ma. Con người sống mấy trăm năm chỉ kém một bước cuối cùng là có thể phi thăng thành tiên lại bất ngờ lẳng lặng tránh né tiểu đồ đệ của mình vài ngày. Cuối cùng hắn vẫn vì một vài nguyên nhân bất khả kháng lại mới xuất hiện ở ngoài phòng mình một lần nữa.
Trần Uyên đứng ngoài phòng hai phút rồi mới vươn tay mở một cái cửa trên kết giới, lập tức động tĩnh đang phong tỏa chặt chẽ trong phòng bị truyền ra. Hắn yên lặng lắng nghe, phát hiện tiểu đồ đệ yên tĩnh bất thường bèn cau mày đẩy cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-cuop-nam-chinh/3570859/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.