Edit: Thư Lạc | Beta: June
***
Mục Tinh Thần nhìn lòng bàn tay trống không của Lục Văn Dật một thoáng rồi dời tầm mắt đi. Không sao cả, cậu đã nhờ hệ thống ghi lại số điện thoại của Lý Chúc, có bị xóa cũng không ảnh hưởng gì.
Lục Văn Dật đẩy Mục Tinh Thần đi ra ngoài mà không ngờ lại chọn đúng hướng Lý Chúc với bạn bè đang ngồi ăn. Khi đi ngang qua bàn của Lý Chúc, ba người không khỏi chạm mắt nhau.
"Em về đây, tạm biệt."
Lý Chúc nghe Mục Tinh Thần nói "em" chứ không phải "bọn em", lại nhìn ánh mắt trở nên rõ lạnh lùng của Lục Văn Dật, anh ta vừa cảm thấy vui vẻ yên lòng vừa hơi lo lắng, cau mày gật đầu: "Đi đường cẩn thận."
Ngay cả Lý Chúc cũng hoàn toàn không để ý đến Lục Văn Dật thì hắn cũng không buồn quan tâm đến phản ứng của Lý Chúc, hắn cúi xuống xoa nhẹ trán Mục Tinh Thần, giọng ôn tồn: "Em nói sai rồi, phải là muốn về nhà với anh trai."
Em trai không chịu đáp lại càng kích thích dây thần kinh nhạy cảm và bệnh hoạn của Lục Văn Dật, hắn cười u ám: "Không ngoan rồi." Hắ ngồi dậy, đút tay vào túi tìm công tắc máy rung rồi thản nhiên bật lên, ngón tay nán lại ở nút tăng tần số rung hai giây nhưng cuối cùng vẫn không nhấn.
Lý Chúc chỉ thấy Mục Tinh Thần căng người lên, khóe mắt chảy nước chứ không biết chuyện gì đã xảy ra, thế là đứng phắt dậy: "Lục Văn Dật, anh đã làm gì —
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-cuop-nam-chinh/3570852/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.