Dịch: Gạo | Beta: June
Mục Tinh Thần nhịn xuống cảm giác khó chịu khi loạn luân này, bờ môi khẽ run rẩy ngậm lấy hầu kết của Lục Văn Dật. Nghe thấy tiếng người đàn ông khàn giọng thở dốc, cậu thút thít lè lưỡi liếm láp hầu kết đang chậm rãi động đậy kia. Dương vật đang chống đỡ dưới thân cậu căng cứng lên trong nháy mắt.
Tuy là trong lòng cậu lúc này đang sợ hãi không thôi nhưng Mục Tinh Thần hoàn toàn không dám dừng lại. Cậu vừa khóc vừa vòng tay lên cổ Lục Văn Dật, môi lưỡi cố gắng liếm cắn hầu kết của anh trai, chỉ mong cho hắn có thể thoải mái hơn một chút, mau chóng bảo ba Mục đang đạp cửa rời đi.
Mà Lục Văn Dật đã bị trêu chọc đến nổi lên dục vọng lúc này cũng đã bắt đầu chán ghét lão già đang quấy rối ở ngoài cửa. Cuối cùng đúng lúc cánh cửa sắp lung lay đổ xuống thì hắn mới cất giọng nói: "Ba, bây giờ Thần Thần không tiện gặp ba đâu."
Ba Mục vô cùng phẫn nộ: "Lục Văn Dật con mở cửa ra mau cho ba!"
"Thần Thần tè dầm rồi."
Âm thanh phẫn nộ của ba Mục bên ngoài bỗng dưng dừng lại, Mục Tinh Thần đang treo trên người Lục Văn Dật trong phòng căng cứng người, động tác hôn liếm hầu kết của anh trai cũng dừng lại.
Lục Văn Dật bế Mục Tinh Thần xoay người lại ngồi xuống trên giường, "Tiếp tục." Hắn vừa nói vừa nâng mông của em trai mình đè lên con cặc của mình, kéo đôi chân trắng nõn đang giãy dụa bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-cuop-nam-chinh/3570849/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.