Chương trước
Chương sau
Biên tập: Cá bơn vui vẻ

Chỉnh sửa: June | Đọc kiểm: Bí Đao

Cả đế quốc cũng hiếm khi tìm được mấy đôi Omega và Alpha có độ xứng đôi pheromone đạt tới trăm phần trăm, nhưng hiện tại tình huống như vậy lại xảy ra trên người con trai nhỏ của mình.

Sắc mặt thân vương khó coi, đưa báo cáo kiểm tra cho vương phi: "Bất kể thế nào cũng không thể để bọn chúng gặp mặt."

Độ xứng đôi pheromone trăm phần trăm hiển nhiên chẳng phải chuyện tốt gì, mặc dù Omega và Alpha sẽ đạt tới sự phù hợp trước nay chưa từng có, nhưng một khi một trong hai người xảy ra chuyện, cuộc sống của một người khác sẽ bị hủy theo, để lại người kia bị nỗi nhớ nhung dằn vặt đến chết. Có khi vì độ xứng đôi pheromone quá cao, thậm chí không có bất kỳ khả năng chữa trị cứu vãn nào.

Mệnh lệnh của thân vương nhanh chóng được truyền đạt tới lão quản gia đang trông coi Hình Chu bên này, sau khi liên tục xác nhận dưới tình huống không cho tiểu vương tử gặp mặt Omega kia, cũng phải bảo vệ tốt Omega đó, lão quản gia liền phái người tới khu ổ chuột.

Nhưng một Omega độc thân vừa thành niên sống ở nơi như thế kia, kỳ phát tình mỗi tháng giải quyết như thế nào? Một khi kỳ phát tình đến mà không kịp thời được Alpha an ủi, hậu quả sẽ không thể lường được.

Lỡ như qua mấy ngày này mà tiểu vương tử vẫn nghĩ đến Omega kia thì làm sao bây giờ?

Suy nghĩ hồi lâu, trong lòng lão quản gia dần dần có chủ ý.

Còn Mục Tinh Thần vẫn đang trong trạng thái cực kỳ nhớ nhung Hình Chu thì gặp tình cảnh trước mắt này, cậu bị anh trai lôi đi xem mắt với Alpha.

Địa điểm gặp mặt là đồng cỏ bên ngoài khu ổ chuột, xét thấy Mục Tinh Thần không thể chịu nổi mùi của Alpha khác, Mục Cửu và Alpha ra mắt đi cùng đều đứng cách Mục Tinh Thần rất xa, ba người mở video nói chuyện.

"Chào em." Nét mặt Alpha nghiêm túc chào hỏi, dựa theo lời thoại đã soạn sẵn trong đầu, nói hết một lượt điều kiện bản thân rồi mới nói: "Nếu em hài lòng, chúng ta có thể lập tức đính hôn, sau khi đính hôn anh sẽ tới đây mỗi tháng để giải quyết kỳ phát tình cho em, tất nhiên nếu em muốn cùng anh rời khỏi đây sống chung với nhau cũng không có bất cứ vấn đề gì."

Mục Cửu khá hài lòng với Alpha này, gia thế trong sạch còn đang phục vụ trong quân đội liên bang, tính cách nhìn cũng không tệ lắm, anh nhìn về phía em trai dường như đang ngẩn người trong video, ho nhẹ: "Thần Thần?"

Mục Tinh Thần ngồi trên đồng cỏ, ngón tay nắm lấy cỏ dại ngẩn người.

Mục Cửu ho vài tiếng cũng không thể gọi linh hồn đang bay cao của em trai về, đành phải đi sang bên kia, kết quả vừa tới gần đã thấy em trai giống như cực kỳ kinh hãi đứng dậy, bất đắc dĩ nói: "Thần Thần, là anh."

"Anh." Mục Tinh Thần lặng lẽ cúi đầu hít hít pheromone trên quần áo Hình Chu nên an tâm lại: "Anh, em không muốn xem mắt, kỳ phát tình của em có thể dùng thuốc ức chế để vượt qua."

"Thuốc ức chế gây hại cho cơ thể." Mặc dù thương tổn rất nhỏ nhưng suy cho cùng vẫn là có.

Nhưng Mục Tinh Thần không tình nguyện, Mục Cửu cũng không dám ép cậu, chỉ có thể nói xin lỗi với Alpha mà mình rất hài lòng kia, dẫn em trai về nhà.

Alpha bị từ chối bấm số của lão quản gia, nghiêm cẩn thuật lại toàn bộ những gì vừa xảy ra một lần, lão quản gia nghe nói Omega nhỏ tình nguyện chỉ sử dụng thuốc ức chế chứ không muốn có Alpha thì lập tức phát sầu.

Rõ ràng muốn chặt đứt hoàn toàn liên hệ giữa tiểu vương tử và đối phương thì Omega nhỏ kia phải có Alpha của mình, hoặc là tiểu vương tử có Omega cho bản thân, nhưng nghĩ đến tính tình quật cường của tiểu vương tử, sắp xếp cho hắn xem mắt với Omega không thể nghi ngờ chính là đang nhổ lông trên đầu cọp.

"Ài." Lão quản gia thở dài, yên lặng hủy bỏ sắp xếp những cuộc xem mắt sau đó cho Mục Tinh Thần. Omega nhỏ đã không nguyện ý, vậy cũng không thể cưỡng cầu, nếu không sẽ vi phạm dự tính bảo vệ Omega ban đầu, chỉ có thể nghĩ biện pháp ngăn cản bọn họ gặp mặt.

Khi hai ngày đầu cực kỳ nhớ nhung đối phương qua đi, bất kể là Mục Tinh Thần hay Hình Chu thì nhu cầu với pheromone của đối phương cũng sẽ không tiếp tục như thế nữa, ít nhất sẽ không vì không ngửi thấy pheromone của người kia mà nổi điên.

Mỗi Alpha bị tiểu vương tử đánh ròng rã hai ngày mặt mũi sưng húp nhìn tiểu vương tử rõ ràng đã khôi phục bình thường đi qua bên cạnh, nhẹ nhàng thở ra, may mắn nghĩ: Mẹ nó, cuối cùng không cần bị đánh nữa, tiểu vương tử nổi giận thì mẹ nó ai chịu nổi! Nếu không khôi phục bình thường thì mạng này cũng sắp bị đánh chết rồi!

"Điện hạ! Nếu không ngài nghỉ ngơi một ngày đi?"

Hình Chu tức giận nhìn lão quản gia nhốt mình suốt hai ngày ròng: "Nghỉ ngơi cái rắm, ta đến trường học."

"Tôi đưa ngài đi ạ."

Hình Chu biết đây là lo hắn đi tìm Omega kia, hừ lạnh một tiếng: "Ta chỉ bị Omega phát tình đáng chết kia ảnh hưởng, không có bất cứ quan hệ nào, ngươi lo lắng cái gì? Chẳng lẽ ta còn có thể đi tới cái chỗ kia tìm một Omega lớn lên không biết xấu đẹp thế nào hả?"

"Hiểu rồi ạ." Lão quản gia nghiêm túc gật đầu: "Vậy tôi đưa ngài đến trường."

Hình Chu: "..."

Lão quản gia kiên trì tự mình đưa Hình Chu đến trường rồi lấy quần áo của Mục Tinh Thần mà tiểu vương tử đã ném vào trong xe như thể muốn che giấu, nhét vào trong tay Hình Chu: "Điện hạ, quần áo ngài mang theo."

Mùi sữa thơm nhạt mùi thấm vào người, Hình Chu thoải mái không khỏi híp híp mắt, sau khi phản ứng kịp lập tức ném quần áo lại cho lão quản gia, lạnh mặt nói: "Ta đã nói ta không cần những thứ này."

Nhìn bóng lưng giống như đang chạy trốn của tiểu vương tử, lão quản gia bất đắc dĩ cười cười.

Hình Chu vừa tới trường đã thu hoạch vô số ánh mắt quan tâm, mặc dù đi học ở trường bình thường chỉ có Alpha và Beta, nhưng rất nhiều Alpha sẽ tìm Beta yêu đương mà không cần phụ trách, vì vậy số Beta ái mộ Hình Chu thật sự không ít. Có Beta to gan chủ động tiến lên quan tâm: "Điện hạ? Hai ngày qua ngài bị bệnh sao?"

"Liên quan gì đến ngươi."

Beta kiên nhẫn: "Điện hạ..."

"Cút!"

Mặc kệ việc không ngửi thấy cũng không cảm giác được pheromone của Alpha, nhưng giờ khắc này, Beta vẫn cảm giác được sự phẫn nộ của tiểu vương tử. Bị dọa nên vội vàng nói xin lỗi rời đi, miễn cho thật sự bị tiểu vương tử tâm tình rõ ràng không tốt đánh cho trong lúc bị một đống người nhìn chằm chằm.

Hình Chu mang theo áp suất thấp đi vào phòng học, phòng học vốn đang ầm ĩ trong nháy mắt liền yên tĩnh không ít. Một Alpha có quan hệ coi như không tệ với hắn vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc: "Đây là sao thế? Ai chọc cậu à?"

Đối mặt với bạn bè, Hình Chu miễn cưỡng kiềm chế khó chịu: "Không ai cả."

"Vẻ mặt cậu không giống như không có chuyện gì." Lý Tây Giác mỉm cười ngồi xuống cạnh Hình Chu, ghét bỏ phất phất tay: "Thu pheromone của cậu vào đi."

Hình Chu im lặng thu pheromone tràn lan lại, lông mày nhíu chặt không buông lỏng, trên mặt viết đầy 'Phiền, đừng chọc ông đây'.

Phát hiện lần này Hình Chu không đơn giản chỉ là thỉnh thoảng tâm tình không tốt như bình thường, Lý Tây Giác cũng không cười đùa tí tửng nữa, không hỏi đến cùng đã xảy ra chuyện gì mà hỏi hắn: "Đến buồng cơ giáp chơi không?"

Hình Chu nhìn Lý Tây Giác: "Tôi sợ đánh chết cậu." Đây không phải nói nhảm mà hắn biết rõ giờ phút này mình không khống chế nổi cảm xúc, một khi điều khiển cơ giáp đánh nhau, mất kiểm soát là gần như không thể tránh khỏi.

"Không đến mức đó chứ?"

"Cộc cộc cộc."

Hình Chu khó chịu nhìn về phía cửa sổ phát ra tiếng động, Beta bị nhìn chăm chú đỏ mặt đưa cái tui đựng quần áo cho hắn: "Lâm tiên sinh bảo tôi mang đến cho ngài."

Mùi sữa thơm nhàn nhạt bay ra từ trong túi, dễ dàng trấn an Alpha đang ở ranh giới nổi điên.

"Lâm tiên sinh còn bảo tôi nói với ngài, tình huống hiện tại của ngài là bình thường, bảo ngài không nên để tâm vào chuyện vụn vặt."

Hình Chu nhìn chằm chằm cái túi kia nửa phút, cuối cùng vẫn cắn răng nghiến lợi nhận cái túi. Dưới ánh nhìn chăm chú của toàn bộ bạn học mở túi lấy quần áo bên trong ra, cam chịu cúi đầu vùi khuôn mặt tuấn tú vào, dùng sức ngửi ngửi pheromone thơm ngọt Omega lưu lại bên trên.

Lý Tây Giác kinh ngạc nhìn quần áo bị hai tay Hình Chu nắm: "Tôi ngửi thấy mùi pheromone Omega, cậu..."

Lời còn chưa nói hết, mùi pheromone thuộc về Alpha đỉnh cấp liền bất chợt bộc phát, bản năng bài xích làm Lý Tây Giác khó chịu lập tức đứng dậy lùi lại. Hắn nhìn vẻ mặt Hình Chu kiểu 'Con mẹ nó cậu dám ngửi thử xem?', dường như thấy một con mãnh thú đang bảo vệ lãnh thổ của mình, không tự chủ được mà rùng mình một cái.

Đệt, tiểu vương tử mắt cao hơn đầu có Omega rồi?!

Giờ phút này, Mục Tinh Thần toàn thân phun đầy thuốc ngăn cách cũng tới trường, vừa mới vào phòng học đã bị Beta ngồi cùng bàn túm lấy chê cười: "Cậu không sao chứ! Trời nóng như vậy còn mặc áo khoác!"

Mục Tinh Thần gắt gao níu áo khoác của mình không cho đối phương kéo khóa kéo xuống: "Tớ bị cảm, cậu đừng đụng áo của tớ."

Thực tế là bởi vì bên trong còn mặc áo của Hình Chu, cậu sợ bị người khác nhìn thấy.

"À? Nhưng trời nóng thế này, nếu có cảm cũng không cần thiết mặc nhiều như vậy." Bạn cùng bàn không nói nên lời, lại không nhịn được tiến đến trước mặt Mục Tinh Thần cẩn thận quan sát, nghi ngờ nói: "Cảm giác của tớ bị sai sao? Tại sao tớ cảm thấy hai ngày không gặp mà cậu càng đẹp hơn rồi."

"Đâu, đâu có." Mục Tinh Thần đỏ mặt đẩy mặt đối phương đang lại gần: "Tớ hơi buồn ngủ, muốn nằm sấp ngủ một lát, lát nữa vào học nhớ gọi tớ."

"Được, cậu ngủ đi." Dựa vào vách tường nằm sấp trên bàn, Mục Tinh Thần lặng lẽ kéo cổ áo thun giấu bên trong áo khoác lên, mùi thơm bạc hà đã nhạt bớt nhẹ nhàng trấn an xao động trong lòng Omega.

'Tinh'

Nhiệm vụ: Nhân vật thụ chính Tề Tư Bảo sắp chuyển trường đến lớp của nhân vật công chính Hình Chu, mời đi chứng kiến nhân vật công thụ chính gặp nhau.

Vừa nằm xuống không bao lâu Mục Tinh Thần đành phải đứng lên, đối mặt với bạn cùng bàn vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ nhìn mình, cậu giải thích: "Tớ đi vệ sinh."

Đi theo chỉ dẫn tới lớp Hình Chu, Mục Tinh Thần rất lo lắng: "Đợi lát nữa nếu tôi nhìn thấy hắn thì có thể bị mất khống chế không?"

"Không, di chứng bị đánh dấu của ký chủ sắp qua rồi, lát nữa nhìn thấy nhân vật công chính chỉ cần hơi nhịn chút là được, chắc chắn sẽ không mất khống chế."

Dù đã có được an ủi từ hệ thống nhưng Mục Tinh Thần vẫn hơi lo lắng, bởi vì chỉ vẻn vẹn suy nghĩ muốn nhìn thấy Hình Chu đã khiến trong lòng cậu ngứa không chịu được.

Lớp Hình Chu ở ngay trên lớp Mục Tinh Thần hai tầng.

Mục Tinh Thần nhanh chóng đến cửa, vì trước đây không lâu Hình Chu nổi giận dùng pheromone cảnh cáo Lý Tấy Giác, cho nên giờ phút này Omega đi đến cửa phòng học không tránh khỏi ngửi thấy mùi bạc hà làm cậu rất thoải mái kia.

Ban đầu Mục Tinh Thần chỉ tính trốn ở cửa nhìn một chút, dù sao Beta đứng cửa nhìn lén Hình Chu cũng rất nhiều, sẽ không dễ bị phát hiện. Nhưng sau khi ngửi thấy mùi bạc hà thơm nồng kia, cậu không tự chủ được muốn tới gần mà cũng thật sự tới gần, sắp đi đến ô cửa sổ chỗ Hình Chu thì bị một người ngăn cản.

"Nè! Cậu không sao chứ?"

Mục Tinh Thần lấy lại tinh thần, gương mặt đỏ lên nhìn người bị mình đụng vào, là nhân vật thụ chính - Tề Tư Bảo.

"Không, không có việc gì đâu, xin lỗi cậu."

Tề Tư Bảo lo lắng hỏi: "Thật sự không có việc gì chứ? Mặt cậu đỏ lắm."

Mục Tinh Thần miễn cưỡng lên tinh thần trả lời: "Thật sự không có việc gì đâu."

Tề Tư Bảo thấy cậu không muốn nhiều lời với mình thì cũng lười xen vào việc của người khác, gật gật đầu rồi xoay người tiến vào phòng học từ cửa sau. Trong phòng học tràn ngập pheromone thuộc về Alpha đỉnh cấp làm cậu ta khó chịu đi đến chỗ trống cách xa nhất, vui mừng nghĩ hên là mình còn chưa trưởng thành, nếu không sẽ bị pheromone này làm phát tình.

Hình Chu đang lo nghĩ không có hơi sức đi chú ý người khác, nhưng Lý Tây Giác giây phút đầu tiên nhìn thấy Tề Tư bảo, đầy mắt hắn là khiếp sợ và kinh ngạc, nếu anh ta nhớ không lầm thì hình như người này là Omega?

Khiếp sợ khi một Omega chạy tới trường bình thường để học làm Lý Tây Giác bất chấp bài xích với pheromone của Hình Chu, nhanh chóng chạy về chỗ ngồi, thấp giọng nói: "Cậu nhìn bạn học mới bên trái kìa, trước kia tôi tham gia yến hội từ thiện nào đó với bố từng gặp cậu ta, cậu ta là Omega."

Hình Chu cau mày nghiêng đầu nhìn qua, vừa muốn nói gì đó, pheromone bạc hà quen thuộc bay vào từ ngoài cửa sổ biến mất, trong hai con ngươi chưa đầy bực bội hiện lên một tia nghi hoặc, sao pheromone của mình lại bay từ ngoài cửa sổ vào?

"Omega chạy tới trường bình thường... Đm, cậu làm cái gì đấy?!"

Hình Chu bỗng đứng dậy, dưới ánh mắt kinh sợ của Lý Tây Giác, giẫm lên ghế một tay chống lên bệ đỡ cửa sổ từ cửa sổ lộn ra ngoài.

Ngoại trừ hắn, người có thể mang theo mùi hương của hắn chỉ có thể là Omega bị hắn đánh dấu tạm thời hai ngày trước!

Hình Chu tâm trạng phấn khởi nhảy khỏi cửa sổ, không tốn chút sức nào tìm mùi hương của mình, tìm được Mục Tinh Thần vừa hoàn thành nhiệm vụ thật sự không chịu được dụ hoặc nên vội vàng chuẩn bị xuống tầng. Nhìn bóng lưng gầy yếu của Omega, răng nanh hắn lại bắt đầu hơi ngứa, tiểu vương tử mang tâm tình hậm hực nóng nảy hai ngày qua nhếch môi: "Tìm được rồi."

*

June: Chưa bao giờ thấy cái hệ thống nào báo như này=))))))))

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.