Edit: Cá bơn vui vẻ | Beta: June
Thẩm Ngộ Thành buông mắt chăm chú ngắm nhìn Mục Tinh Thần sắp tức phát khóc, vừa định giơ tay sờ sờ eo nhỏ mềm mại trơn nhẵn giải thèm một chút, tay vừa vươn ra liền bị tóm chặt. Hắn cười nhẹ, cũng không cưỡng cầu nữa, thuận thế cầm cái tay trắng nõn mềm mại kia trong tay thưởng thức, hỏi: "Muốn đi chưa?"
"Không đi!"
Nhiệm vụ còn chưa hoàn thành đâu, sao có thể đi được!
Bị bàn tay mới nãy dính tinh dịch của mình nắm lấy, Mục Tinh Thần vừa xấu hổ vừa ghét bỏ, nhưng sợ buông lỏng tay lại bị nắn eo sờ mông, chỉ có thể uất ức tùy ý để cầm thú họ Thẩm cầm, trong lòng tự nhủ chỉ là nắm tay thôi, không việc gì cả, nhưng ý nghĩ của cậu nhanh chóng bị động tác của Thẩm Ngộ Thành đánh tan.
Ơ kìa, tại sao bị bóp ngón tay thôi cũng thoải mái vậy chứ?
Muốn từ chối nhưng cơ thể lại không nỡ, bên ngoài giãy dụa vô hình bên trong bỏ mặc cho hành vi của bàn tay to kia. Mục Tinh Thần bị phản ứng của mình làm tức giận, cậu đỏ bừng mặt nặng nề cúi đầu vừa lên bờ vai Thẩm Ngộ Thành, khóe mắt lộ ra nước mắt hối hận ảo não.
Thẩm Ngộ Thành bị phản ứng của cậu làm cho đáng yêu qua, khóe miệng cong lên thành một vòng cung vui vẻ, tay to thon dài ấm áp dịu dàng vuốt ve mỗi ngón tay của Mục Tinh Thần, tinh tế ma sát mỗi khe hở.
Đồng thời ánh mắt hững hờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-cuop-nam-chinh/3570784/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.