Cố Từ bình tĩnh nhìn y chằm chằm, không nói lời nào, trên mặt lộ rõ vẻ nghiêm túc.
Nhìn nhìn, Phó Ngôn cũng có chút chột dạ, y sờ sờ mũi, sau đó lấy lòng nói: "Ta chỉ là..."
"Chủ tử, chúng ta đến rồi." Phó Ngôn vừa mở miệng đã bị đám người hầu vén mèn cắt ngang.
Cố Từ thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn ra bên ngoài, quả nhiên đã tới thị trấn, đường phố gần như đầy ắp quầy hàng, khắp nơi là tiếng rao hàng của người bán hàng rong.
Cậu gật đầu với bọn họ, "Vậy tìm một chỗ dừng lại đi."
Xa phu đem xe ngựa bọn họ đến trạm dịch gần đó, trước đưa Cố Từ xuống, sau đó hắn liền ở gần đấy nghỉ ngơi, tiện trông chừng xe ngựa, chờ chủ tử trở về.
Ngoài trời đã bắt đầu có tuyết rơi, nhưng vì trên đường có người hỗ trợ xúc tuyết, nên dọc theo đường đi người đi không bị chậm trễ.
Cố Từ mặc áo choàng trước khi xuống xe, cậu tò mò nhìn xung quanh, nhìn về phía náo nhiệt.
"Công tử...." Gã sai vặt mở một chiếc ô giấy, đang định che gió tuyết cho Cố Từ, liền bị Phó Ngôn đưa tay tiếp được.
Y nháy mắt với hai người bọn họ, nhỏ giọng nói: "Các ngươi đi bên kia mua một cái lò sưởi đi." Bọn họ vội vàng đi, quên không mang theo lò sưởi, bếp lò các loại, hơn nữa thời tiết này cũng không quá lạnh. Hiện tại, Cố Từ có áo choàng giữ ấm mình, nhưng một lúc sau tuyết tan, trời sẽ chuyển lạnh hơn.
"Vậy còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-chi-nghi-den-hoc-tap/2504512/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.