Nó là một buổi sáng đầu đông nắng đẹp. Thập Tư gãi đầu và đi ra ban công, nơi đang đặt vài chậu cây xanh, và một bông hoa hướng dương mới đến đang nở rộ hướng về phía mặt trời.
Bông hoa hướng dương cảnh này sau đó đã được Bạch Quân Di đưa cho cậu. Thập Tư đặt nó lên trên ban công cùng với những bông hoa khác, chúng đang lớn lên và nở rộ rực rỡ. Không uổng công Thập Tư đi cả quãng đường đến các ngọn núi đào lấy đất mới mang về trồng những bông hoa này để rồi toàn thân dính đầy bùn đất bẩn.
Đúng vậy, Thập Tư không chuyển đi. Đơn Vị Thanh Tra đã phân tích công thức của thứ tác nhân được cung cấp bởi Thập Tư, họ xác định các nguy cơ sau khi tạo ra một phiên bản cải tiến của nó, sử dụng thứ tác nhân này để đảm bảo rằng sân chơi sẽ không bao giờ xuất hiện nữa, khi đó nơi này có thể trở thành một vùng an toàn thực sự. Có thông tin rằng thứ tác nhân này cũng đã được mua bởi nhiều quốc gia, với giá cực kỳ đắt đỏ.
Vấn đề duy nhất là, sau khi sử dụng thứ tác nhân kia thì đất đai ở đó sẽ không thể trồng trọt được nữa, họ vẫn chưa thể tìm ra giải pháp cho vấn đề này. Thế nhưng như Ninh Dương Tắc đã nói, trong tình hình bất ổn hiện nay, một mảnh đất nhỏ bị biến đổi không phải là chuyện gì to tát cả. Tiệm hoa của Bạch Quân Di vẫn mở cửa bởi vì anh không hề cần đến đất, mà chỉ cần một hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/394980/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.