Không thể hiểu được sự im lặng của chủ nhân, Đa Đa đang nằm trong lòng Phó Tư Niên, đưa đầu lưỡi hồng nhạt liếm nhẹ trên mu bàn tay của anh.
Phó Tư Niên tỉnh táo trở lại.
Trong đêm khuya yên tĩnh này, anh đột nhiên nhớ lại khoảng thời gian dài trước đây, mỗi ngày đi làm về, anh chưa xuống xe đã nhìn thấy Úc Đóa đứng đợi anh ở cổng, trong mắt cô có sự mong đợi, vui sướng khi thấy anh trở về.
Không biết dù trễ đến khi nào, ngay cả khi anh tăng ca đến trời đã sáng, chỉ cần anh trở về thì cô gái nhỏ đang ngủ say trên giường cũng sẽ ngay lập tức thức dậy, cầm đồ cho anh, giúp anh pha nước để tắm.
Sự chăm sóc chu đáo và sự ấm áp mà anh cảm nhận được từ Úc Đóa là điều hai mươi năm nay anh chưa từng có được. Thậm chí những ngày anh thấy quá mệt mỏi, chỉ cần ánh đèn mờ ảo trước cửa phòng và chiếc bóng nhỏ của cô, tâm hồn anh cũng được an ủi một phần nào.
Anh cho rằng Úc Đóa yêu anh, anh cũng rất tin vào điều đó. Nếu không phải đã trải qua ba tháng kỳ diệu đó, hai người vẫn sẽ giống trước đây.
Dường như không có mâu thuẫn, vô cùng hạnh phúc. Nhưng thực tế, trái tim của Úc Đóa đã chai sạn từ lâu.
Có lẽ đã buồn ngủ, Đa Đa từ trong vòng tay anh bò ra, chui vào trong chăn ngủ thiếp đi.
Đóa Đóa, Đa Đa...
Phó Tư Niên bỗng nhiên bật cười: "Ngươi được chủ nhân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thua-ke-di-san-cua-nguoi-chong-da-mat/2459270/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.