Edit: Mie
Beta: Yin
- ----
Trước khi Phó Tư Niên chết, Úc Đóa mang danh là một người đã có chồng, rất giữ bổn phận, biết điều. Bình thường mấy cái tiết mục tuyển tú (1) trên TV cô cũng không xem, thể hiện là một người không có xíu hứng thú nào với đàn ông, chỉ thích mỗi Phó Tư Niên. Nếu như không phải là cuộc sống bức bách quá thì sao ba năm nay cô lại phải treo cổ trên thân cây (2) Phó Tư Niên chứ
Bây giờ không có Phó Tư Niên, cô có thể quang minh chính đại đi ngắm mấy anh đẹp trai. Có điều...cô nhìn trong gương đỏ ửng của mình, nhếch miệng lên thật cao, nếu xách cái thân này đi khắp phòng khách chắc không bị phát hiện ra gì đâu. Cô cần phải tỉnh táo lại.
Ra khỏi WC, Úc Đóa không có về đại sảnh nữa mà ra vườn hoa trong khách sạn hít thở không khí.
Thấy cô đi WC đã lâu rồi mà chưa chịu trở về, Úc phu nhân nóng vội, biết Úc Đóa đang cố ý tránh né, bà đành phải tìm cái cớ ra ngoài tìm người.
Vừa tới hành lang liền nhìn thấy Úc Đóa với ai đó đứng trong vườn hoa, Úc phu nhân nghĩ nghĩ, trở về đại sảnh, khẽ nói hai câu bên tai Ngu Dương.
Ngu Dương sững sờ, Úc phu nhân lại thúc giục anh, "Tranh thủ thời gian."
Ngu Dương biết đây là bác gái đang tạo cơ hội cho anh, đặt chén rượu xuống, bước chân đến phía vườn hoa.
Đến vườn hoa, quả nhiên gặp được một người đang đứng đó cùng Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thua-ke-di-san-cua-nguoi-chong-da-mat/2459252/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.