Biên tập: Mày là bố tao
Hiệu đính: Tao là bố mày
Từ khi trưởng thành, Hà Gia chưa từng phải khổ như thế này.
Anh nghe giảng như nghe hát ru, tập trung chưa được ba giây lại bắt đầu như bay vào cõi mộng.
Kỷ Hoài lại đập phát nữa vào bàn anh: "Nghe giảng!".
Hà Gia đột nhiên ngẩng đầu: "Đang nghe mà! Lục lạp giúp thực vật chuyển hóa năng lượng!".
"...". Kỷ Hoài trợn mắt: "Đây là tiết Ngữ văn".
Hà Gia đau khổ vùi đầu giữa hai chân, sau đó thì thầm: "Nhân viên đoàn phim đâu rồi?".
Nhân viên đoàn phim nhẹ nhàng đáp: "Đây! Sao vậy anh Hà!".
Hà Gia lặng lẽ giơ ngón giữa lên trời.
Nhân viên đoàn phim: "...".
Kỷ Hoài xách cổ áo Hà Gia lên: "Lẩm bẩm cái gì đấy, tập trung học!".
Trong một tiết, Kỷ Hoài đau khổ bậc thấp, Hà Gia đau khổ bậc trung, còn người đau khổ nhất chính là giáo viên.
Người chẳng bao giờ nghe giảng - Kỷ Hoài nhìn ông chằm chằm làm ông nao nao. Kinh khủng nhất là học sinh mới chuyển trường, ánh mắt anh vô cùng hung dữ, lại còn trừng mắt nhìn ông cùng với Kỷ Hoài. Đến khi tiết học kết thúc, lưng giáo viên đã ướt đẫm mồ hôi.
Lúc hết giờ, mấy học sinh trông có vẻ đầu gấu lại gần Kỷ Hoài: "Anh Hoài, có quán karaoke mới mở trên phố đi bộ, tan học, chúng ta qua đó đi?".
Hà Gia đột nhiên lơ mơ ngẩng đầu, trả lời trong vô thức: "OK con dê".
Kỷ Hoài: "...".
Anh ta vô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thu-tau-hai-di-hen-ho/2514189/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.