Sau khi cảm thấy choáng váng, Hà Gia thấy mình đang đứng trong khuôn viên trường đại học.
Anh nhìn quanh một lượt, hiện tại đang là mùa xuân, hoa Redbud Trung Quốc đang nở, trên sân trường toàn sinh viên mặc áo cử nhân chụp tốt nghiệp.
Hà Gia bắt chuyện với một sinh viên: "Bạn gì ơi, bạn có biết Kỷ Hoài không?".
Anh tin chắc là sẽ sớm được biết câu trả lời. Kỷ Hoài là kiểu người đi đến đâu tỏa sáng đến đó, kể cả trên sân trường có nhiều người qua lại như thế này, thể nào cũng có người biết Kỷ Hoài.
Quả nhiên, sinh viên đó chỉ về một hướng: "Chuyên ngành của anh ấy chụp ảnh ở bên kia".
Hà Gia lập tức chạy như điên.
Trước bãi cỏ, quả nhiên Hà Gia thấy một đám sinh viên đang đứng đó, anh gần như trông thấy Kỷ Hoài trong nháy mắt. Cũng như những người khác, anh ta mặc áo cử nhân màu đen và đội chiếc mũ tốt nghiệp.
So với bốn năm trước, anh ta cao to hơn, cũng càng thêm điển trai, mái tóc cắt ngắn trẻ trung, ánh mắt tuy hơi hung dữ, nhưng trông vẫn rất nam tính.
Hà Gia khoanh tay trước ngực, dựa vào cái cây sau lưng, cười tủm tỉm nhìn bọn họ chụp ảnh.
Đám sinh viên thực hiện vài động tác theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia, lát sau Kỷ Hoài có hơi uể oải, vừa ấn gáy vừa xoay cổ, ánh mắt lướt qua Hà Gia đang đứng dưới tán cây, bình tĩnh rời mắt.
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt anh ta như bắn ra tia laser về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thu-tau-hai-di-hen-ho/2514172/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.