Hà Gia day huyệt Thái Dương, mở mắt ra.
Sau đó sửng sốt.
Đây là một căn phòng ngủ rộng mười mấy mét vuông, một chiếc giường sắt đơn đặt cạnh cửa sổ, chiếc chăn Snoopy được trải lộn xộn trên giường; cạnh giường là một cái bàn gỗ cũ kĩ, trên đó rải rác mấy chai bia xanh lè, tất cả đều phủ đầy bụi; tủ quần áo được đặt ở góc khác trong phòng, mặt tủ có dán chữ "phúc", thoạt nhìn vừa có không khí ngày Tết lại vừa kì lạ.
Hà Gia tự véo mạnh đùi trong, đau đến nỗi suýt khóc, sau đó sung sướng nhảy cẫng lên: "Ông đây về rồi!".
Chẳng phải đây là ổ chó của anh sao!
Di động trong túi quần Hà Gia rung lên bần bật, Hà Gia lấy ra nhìn thì thấy là một đàn em đang gọi. Anh nhấc máy, đối phương do dự hỏi: "Đại, đại ca?".
Hà Gia cười ha hả: "Sao?".
Đầu dây bên kia rú lên, vô số giọng nói vọng lại...
"Đúng là đại ca hả?"
"Đại ca!! Anh đã đi đâu thế!"
"Đại ca, chúng em nhớ anh!"
Nghe thấy sự quan tâm của bọn họ, Hà Gia có hơi xúc động: "Không thể nói rõ qua điện thoại được, nửa tiếng sau gặp nhau ở quán nướng mà mình hay ăn nhé!".
Anh chạy thẳng đến điểm hẹn, đám đàn em đều đã chờ sẵn ở đó, thấy Hà Gia tới, kích động đến nỗi nhảy tung người lên, Hà Gia dang tay chạy tới: "Ê lũ giặc, đại ca về rồi!".
Ai ngờ, vừa thốt lên, đám đàn em lập tức ngồi xuống, ngó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thu-tau-hai-di-hen-ho/2514168/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.