3
Tôi bước ra khỏi phòng, thấy cha mẹ đang ngồi trên ghế sofa nghỉ ngơi, em gái tôi cầm một chiếc bánh nhỏ để ăn.
“Chu Nhược, rót nước cho bọn tao uống!” Sắc mặt mẹ tôi không tốt lắm, trước sau như một ra lệnh, có lẽ bà vẫn còn giận tôi không lau nhà.
Tôi chỉ vào đứa em gái đang ăn bánh: “Vì sao không gọi Chu Diệp rót nước?”
Chu Diệp sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn tôi, vẻ mặt kinh ngạc và ngốc nghếch.
Ba mẹ cũng ngây ngẩn cả người, lập tức ba tôi lấy một chiếc dép lê ném tới: “Mày ăn gan hùm đấy à? Còn dám cãi lời?”
“Hôm nay là sinh nhật tôi, tôi không muốn làm việc.” Tôi buông tay ra.
“Sinh nhật sinh nhật, mày có xứng với sinh nhật không? Sao mày không soi gương lại đi, em gái mày mới xứng ăn bánh ngọt, đây là phần thưởng cho lần thi mô phỏng lần trước của con bé! Mày có bản lĩnh thì thi thử xem!”
Mẹ tôi nghĩ vì tôi không có bánh giống Chu Diệp nên tôi mới ghen tị.
Chu Diệp chủ động cầm bánh ngọt tới: “Chị, chị ăn đi, em no rồi.”
Nó đưa lưng về phía ba mẹ, cố ý dùng nĩa khuấy kem thành một đống, làm cho chiếc bánh ngọt vốn đã không đẹp có vẻ có vài phần ghê tởm.
Tôi hất cái bánh vào mặt cô ta: “Cô làm gì thế? Trộn xi măng à?”
Chu Diệp sợ ngây người, khuôn mặt xinh đẹp dính toàn bánh kem, trông chật vật không thôi.
Tôi làm thế này có quá đáng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thong-minh-lam-chu-bo/2811683/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.