Tôi có hài lòng không? Có! Sau khi nhận tiền, bà đây sẽ là triệu phú.
11
Có tiền, tôi chạy đi mua quần áo, đồ trang sức, làm tóc, tôi làm mọi thứ để khiến mình trông xinh xắn hơn.
Suy cho cùng thì có cô nàng nào lại không yêu cái đẹp cơ chứ?
Trong mười ba năm này, tôi sống không bằng chó, quần áo là đồ thừa của em gái, một đôi giày có thể mang trong hai năm, cho đến khi bị hư mới mua đôi mới.
Tôi không có dây chuyền, không có vòng đeo tay, không có bông tai, và tất nhiên, em gái tôi có tất cả, giá trị của chúng đều trên 10.000 nhân dân tệ.
Khi Chu Diệp không đi học, cô đeo nó, trông vừa tuyệt đẹp vừa quý giá.
Còn tôi thì sao?
Không trang sức, không trang điểm, quanh năm mặc quần áo cũ giày cũ, làm sao có một chút dáng vẻ con gái triệu phú?
Ước chừng một tuần, tôi dùng sức tiêu tiền, dù sao tôi thiếu thứ gì chứ tiền thì không.
Tôi không biết bản thân mình đã thay đổi lớn đến chừng nào.
Tôi nhuộm tóc, mang một bộ quần áo thời trang, sau đó mang giày cao gót, khuôn mặt đã được trang điểm, móng tay cũng đã làm.
Rất nhiều cô gái thành phố đã làm điều đó một cách tự nhiên, cuối cùng ở tuổi 18 tôi cũng có thể thực hiện nó.
Tôi tự tin đi trên đường phố, khi tôi quay đầu, cũng có anh chàng đẹp trai đến hỏi Wechat của tôi.
Khi tôi bước vào một nhà hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thong-minh-lam-chu-bo/2811673/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.