Tại một góc phố nhỏ, một cô gái với mái tóc dài được thả ngang vai
đang chậm rãi rảo bước trên vỉa hè. Cô gái đó vừa đi vừa miên man
suy nghĩ, để mặc cho những làn gió khẽ đùa nghịch mái tóc của mình.
Nắng vàng dịu nhẹ, len lỏi qua từng tán lá mỏng tạo nên một bức tranh
đẹp, tinh khôi.
Cô gái đó vẫn rảo bước về phía quán nước nhỏ, khuôn mặt lộ ra vẻ
băn khoăn khó quyết định...
- Cháu làm sao thế? Ốm à? - Giọng nói ấm áp tựa như mật ong của
người phụ nữ vang lên.
Cô gái khẽ ngây người rồi nhanh chóng nở một nụ cười, nói:
- Cháu! Cháu không sao bác à! Hôm nay có vẻ vắng khách nhỉ?
- Ờm! Không sao là tốt rồi tiếp tục làm việc đi! Bác ra ngoài này một
chút cháu ở lại coi tiệm hộ bác nhé!
- Dạ! - Tiểu Ẩn trả lời mà lòng nó cứ rối như tơ vò. Nó đã quyết định
rồi, tối nay nó sẽ không đến nhà Dương Tiễn dự tiệc nữa. Diệp Ẩn
tự cảm thấy bản thân nó không thể hòa hợp được với những nơi xa
hoa kiểu cách như bữa tiệc ở nhà Dương Tiễn vậy, tốt nhất là không
nên đi thì hơn...
*Trong khi đó tại nhà của Tiểu Ẩn*
- Phù! Cuối cùng cũng chọn xong bộ đầm hợp với mình nhất rồi! Tối
nay chắc chắn Dương Tiễn sẽ để ý đến mình cho mà coi ^^! -
Thể Điệp lẩm bẩm một mình ngắm đi ngắm lại mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thich-mua-vay-thi-da-sao/2572378/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.