[The next]
-----------------
-Các con ra ngoài một chút, ta muốn nói chuyện với con bé.
-Mẹ nghỉ ngơi.
Đan Thư và Mai Thanh ra ngoài, mở cửa cho Hy Thương vào trong.
-Bác gọi cháu có gì không?
Giọng rất nhẹ nhàng, vì sao ư, vì đây là người lớn, nên chị đây phải tỏ ra ngoan ngoãn một chút. (Min: …)
-Ngồi xuống đây.
Bà chỉ vào cái ghế bên cạnh mình.
Hy Thương vừa ngồi xuống, cổ tay trái đã bị vạch lên, lúc nãy trên người vẫn còn mặc áo khoác.
-Bác…
Hy Thương che đi vết bớt trên cổ tay mình.
-Con gái của ta.
Đột ngột bị ôm vào lòng, cô hoang mang kinh khủng, ai là con gái bác?
-Con là con gái của ta, mười mấy năm trước bị bỏ vào cô nhi viện cũng vì Trương Địch.
Lúc bà có thai, Trương Địch nghe bác sĩ nói là con gái nên không quan tâm, mặc kệ, lúc vào viện cũng không có chồng đi cùng như bao người khác. Trương Địch khi biết là một cặp song sinh nữ thì rất tức giận, một đứa con gái đã là quá đủ, đằng này lại còn là song sinh. Ông thường xuyên đi sớm về khuya, không đoái hoài tới ba mẹ con, sau không biết vì cớ gì lại đòi chỉ nuôi một đứa, đứa còn lại đem vứt hoặc bỏ cô nhi, nếu không sẽ đuổi luôn cả ba mẹ con.
Lúc ấy Khuynh Nhu không còn nơi nương tựa, hai đứa con gái một khỏe mạnh một ốm yếu, vì vậy đành phải đem đứa khỏe mạnh đi gửi cho cô nhi, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thich-em-nguyen-tu/1964593/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.