___________________________
Một năm sau đó,Vương Nguyên từ Mỹ trở về.
Đúng là đi đâu,cũng không tuyệt bằng khi ở mảnh đất quen thuộc,nơi ta được sinh ra và lớn lên.Nơi đất Trùng Khánh này,bầu không khí so với New York quả thực khác hẳn.
Vương Nguyên lại nhập học ở trường cũ,vì dù sao bây giờ cậu cũng sắp xong cấp ba,học cùng Chí Hoành một thời gian nữa.
Thời gian lừa người thật,bảo một năm,vậy mà bây giờ Vương Nguyên đã vào chương trình cuối cấp,cũng không cần đi học đại học,ra trường liền có công việc ở công ty đợi sẵn,lại còn là cái ghế Tổng giám đốc.
Đợt này cậu về,không còn nói nhiều như xưa.
Vương Nguyên học cũng được một tuần,mọi người cũng dần quen với tính cách mới của cậu. Vương Nguyên của bây giờ nếu đã quyết cũng không ai cản nổi, cậu đã muốn làm thì đừng ai cản,chỉ trách cậu đã biết bí mật đó quá sớm.
Tuần mới bắt đầu, cả trường lại nhao nhao lên,Tuấn Khải nắm tay cậu bước vào trường,nhưng cái nắm tay đó chợt trở nên hờ hững hơn khi một nữ nhân bước ra từ chiếc xe đó,lại học sinh mới.
Không ai khác,đó là Đan Thư...
Tụi Thiên Tỷ từ đâu chạy tới lôi cả hai đi, mặc dù không biết chuyện gì nhưng Hy Thương bảo làm vậy.(Min:Tụi Thiên Tỷ? =_="" Không ngờ cục than cũng nhập bọn với đám siêu quậy)
-Buông ra!-Tuấn Khải vùng tay khỏi Thiên Tỷ-Tôi vừa thấy một người rất quen,phải xem!
-Anh không thể ở đây một chút sao? Người đó là gì của anh mà phải gấp,hả?!-Chí Hoành bực bội muốn đập cho tên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thich-em-nguyen-tu/1964574/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.