Mấy cái tên trong truyện là do Min bịa ra thôi,vì đây là truyện-hư-cấu mà,bởi vậy đừng có tin mấy cái tên đó nha.
------------------------------------------
-Tiểu Nguyên à,mẹ thấy Tuấn Khải tốt lắm mà,rất có tố chất là con rể tương lai của nhà mình đó.-Mẹ cậu dỗ ngọt,còn cái người được khen thì càng tự đắc trong lòng.
-Mẹ chẳng phải từng nói muốn có con cháu ẵm bồng sao,bởi vậy con trai của mẹ phải cưới nữ nhân,là nữ nhân đó chứ không phải ai đó.-Vương Nguyên mắt chuyển hướng sang người Khải,thuận tiện liếc một cái.
-Giờ mẹ không cần đâu a.-Cười một cái thật tươi-Để con trai gặp được người hiền lại tốt là được rồi! (Min:Chắc hiền…)
-Con có ý kiến gì không Tuấn Khải?-Mẹ anh quay sang hỏi.
-Dạ không.-Cười lộ luôn cả răng khểnh,lâu lắm rồi ba mẹ anh mới thấy được nụ cười đó.
-Vậy thì đợi khi hai đứa ra trường sẽ đám cưới,ok!-Vương Nguyên định cầu cứu ba cậu thì nghe được câu này.
-Chúng ta đã cho tụi nó ngồi cùng bàn,ở cùng phòng như vậy mà vẫn không tạo được cho Tiểu Nguyên ấn tượng tốt về Tuấn Khải chút nào,thật là!-Ông Vương thở dài,không ngờ hai ông bố còn hơn cả mẹ,đầu Vương Nguyên nổ ‘’đoàng’’ một cái,vâng,không còn gì để nói,cậu bây giờ muốn đập-đầu-vào-gối lắm rồi a.
-Hai đứa chuyển sang nhà Nguyên Nguyên vào chủ nhật luôn đi,dù sao nhà cũng có mình nó,lại nhiều phòng,cứ ở cho tình cảm thân thiết là được rồi.-Mẹ cậu lại bắt đầu muốn làm chất xúc tác rồi.
-Con ở cùng phòng với anh ta đã là giới hạn rồi,còn như thế nữa,mẹ muốn con sống sao đây.-Vương Nguyên nói nhưng hoàn toàn không dám nói lớn,chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thich-em-nguyen-tu/113092/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.