Mấy bạn có hiểu cảm giác hơn 500 lượt xem mà chỉ có mỗi một cái cmt không.Vậy vô số người còn lại đến nỗi một hai phút để ghi một cái cmt cũng không có sao chứ,không có ý mắng đâu nhưng buồn quá rồi đó TT^TT.Cmt nhận xét đi mừ.
-A,sư tỉ à,còn chưa chuông hết tiết mà.-Vương Nguyên miệng nói nhưng chân vẫn đi theo không phản kháng.Cậu vừa dứt lời thì chuông cũng vang lên ‘’ Reng… reng… reng… ’’.
-Chẳng phải đã kêu rồi sao? Đi ăn trưa với chị!-Hy Thương bước đi,bước chân rất thoải mái.
-Còn Chí Hoành nữa ạ.
-Còn nhiều người mà,cậu nhóc đó cứ đi ăn chung với các bạn khác có sao đâu.
Hai người đi xuống can-teen,biết bao nhiêu cặp mắt nhìn mình làm Vương Nguyên cực kỳ khó chịu,may là cả hai người đang trong tình huống,Hy Thương dắt tay Nguyên,là nắm cổ tay cậu dắt đi chứ không phải lòng bàn tay.
Ngồi ăn một lúc thì Tuấn Khải,Chí Hoành,Thiên Tỉ đi ngang qua,ngồi xuống bàn đối diện,Vương Nguyên có gọi nhưng bị…bơ.Cậu không quan tâm nữa,vừa ăn vừa nói chuyện gì đó với Hy Thương,cười rất vui nữa.
-Tôi lên lớp,no rồi!-Tuấn Khải buông đũa,đi thẳng về phía dãy lớp học.
-Cậu ta bị sao vậy,nãy giờ chỉ toàn ăn rau thôi mà.-Chí Hoành khó hiểu nhìn phần ăn đầy ắp thịt của Khải bỏ lại.
-Cậu ta thất thường mà.-Thiên Tỉ lắc đầu,gắp miếng thịt trong phần của Hoành.
-Này,cậu vừa phải thôi,của Tuấn Khải không ăn nữa đó,sao không lấy đi!-Chí Hoành cắn môi.
-Cái đấy là phần ăn thừa,tôi không thích,tôi không có thịt,chúng ta lại là bạn cùng bàn,cho một chút có sao đâu.-Cái tên ấy vẫn còn có thể cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thich-em-nguyen-tu/113085/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.