Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95
Chương sau
Nhà hắn Nó với vân anh về vách theo cái bụng tròn xoe, không thèm để ý 3 anh hot boy đang ngồi với vẻ mặt méo như không thể méo hơn ngồi phịch xuống ghế sofa - No quá- nó với vân anh than - Ăn đủ chưa- hắn nhếch mép - rồi - nó - đồ con lợn- hắn - anh bị điên à- nó - không, cô ăn hơn cả lợn- hắn chọc - anh.........- nó nhay ào ra chỗ hắn xông tới oánh tới tấp - bỏ ra quỳnh anh- hắn hét - không.......đồ ngứa mồm- nó lại oánh mạnh hơn - tôi vừa mới xuất viện- hắn nói xong làm nó dừng lại luôn - nếu không phải anh mới xuất viện thì hôm nay tôi đánh chết anh- nó giơ nắm đấm - nếu tôi mà khỏe thì cô cũng đừng mong thoát....đồ lợn à- hắn lại kích - anh muốn chết à- nó lại nhào tới - STOP!!!!!!!!!!!!!!!1- vân anh hét - tính làm gì với đồng đò ăn đó- duy liếc mắt qua đống đồ chất như núi - chịu - vân anh với nó đồng thanh - mua để làm gì- duy hoảng - nấu- đồng thanh - ai nấu- duy hoảng hơn - 3 người- đồng thanh - cái gì- bọn hắn đồng thanh - tôi không piết nấu- hắn đầu hàng - tôi cũng thế- duy - sao 2 người không nấu- phong đang hoảng nhưng vẫn cố bình tĩnh để hỏi - không biết nấu- vân anh với nó - con gái mà không biết nấu, mai ai thèm lấy- hắn cười - tôi mướn anh lấy tôi à........tôi ế cũng chẳng liên quan đến anh - nó kích lại - cho cả núi tiền tôi cũng chả thèm rước cái loại con gái như cô- hắn kích tiếp - nãy giờ có ai nghe thấy tôi nói nhờ quân rước về không?- nó lại cãi - thôi đi- duy hét - 2 người có biết nấu không?- phong gằn - 1 tý - đồng thanh - vậy vào thử sức cho bọn con trai chúng tôi nổ mắt đi- phong nịnh - duyệt- đồng thanh - cảm ơn- duy cười sung sướng - không ngờ mày lại có tài nịnh con gái đến thế- hắn - chuyện thường ở huyện- phong lên mặt Nhà bếp Nó với vân anh mặc tạp dề ra dáng 1 người con gái đảm đang nấu ăn - Nấu gì đây- nó - 2 món thôi, món gì cũng được - vân anh - mỗi người 1 món, chiến thôi- nó với vân anh bắt đầu nấu 2 phút sau ở ngoài phòng khách có 3 người đang giật nảy mình khi nghe trong bếp úc lại xoảng, lại bộp , lại bùm................ - quả này lại thay toàn bộ bếp- hắn lắc lắc khổ - vào xem đi- duy - đừng kẻo nổ thì chết oan- phong ngắn - ừ. ngồi đó đi, bịt tai lại- hắn nói rồi cả 3 lại bịt tai 30 phút sau - Siêu chưa- nó mắt sáng ngời - quá đẳng cấp- vân anh vỗ ngực - món gì đó- hắn - món của tôi là thịt xào xả ớt- nó cười - món của vân anh là gà hấp - vân anh - nghe cũng hấp dẫn quá nhỉ- hắn cười đểu - màu sắc kinh khủng quá- phong đảo qua thì thấy món nó đen xì, món vân anh thì .............. - không quan trọng về bề ngoài, quan trọng bên trong í- nó chỉ chỉ - ừ- đồng thanh - ối ................- hắn hét lung trời nở đất - Á- duy hét tiếp - sao đó- nó với vân anh quay ra nhìn - mặn quá- hắn ăn miếng đầu tiên của nó mặn chát lại còn đắng ngắt không hiểu nó cho cái quái gì vào, rồi phi thẳng ra bếp uống nước - sống nguyên- duy banh gà ra cho vân anh xem, con gà sống nguyên xi - nấu kiểu gì đó- phong - thì tôi cho tất cả vào đảo lên rồi đổ muối vào- nó nói tỉnh bơ - vân anh thì ném con gà vào, 3 phút vớt ra, thấy nguwoif ta bảo chín tái mới ngọt, ai ngờ sống quá- vân anh nói ngây thơ - cô định giết chết tôi đấy à- hắn uống kinh khủng nước - đã bảo là k piết nấu mà- nó nhắn mặt - thôi đi ăn là cách tốt nhất- phong - ai bao- nó - tôi - phong thở dài ngày hôm nay thiêu tiền nhiều quá - còn đống kia- nó chỉ chỉ - ăn dần- phong nói rồi ra ngoài lấy xe - hợp lí- nó gật gật rồi đi luôn - thằng quân nhanh lên- duy hét - đợi tao uống nốt cốc này đã- hắn hét lại ( khổ thân )
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95
Chương sau