Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95
Chương sau
Học chung với nhau suốt 4 năm cấp 2 tạo nên vô vàn những kỳ tích nên lớp chúng nó mệnh danh là lớp cá biệt... Không lỡ xa nhau, nên chúng nó quyết tâm thi vào trường cấp3 star ( ngôi trường dành cho học sinh có tố chất). Sau nhiều tháng dùi mài kinh sử, lao đầu học như điên, chúng nó đã thành công xuất sắc từ đứa tưởng chừng không thi nổi cấp 3( ai bảo cấp 2 không học) ai ngờ chúng nó đã đỗ thẳng vào trường đấy với số điểm gần như tuyệt đối ( có tố chất, có tố chất).Do bố nó quen biết với hiệu trưởng nên chúng nó được phép học cùng lớp và lớp chúng nó học giờ nghiễm nhiên thành lớp cá biệt của trường.... ..... Sau 1 tháng học hè, chúng nó đã quá quen với lớp học và coi lớp như ở nhà Vô cùng tự nhiên thoải mái, nó gác chân lên đùi vân anh. nhấc cằm quay nhẹ sang đối diên mặt nó nói ( chậc.. không nói nổi). - Em yêu à( bê đê nặng) mai sang gọi anh đi học nhé.....- nó - ừ anh yêu nhưng mà mai em đến sớm tiện make up cho anh luôn.à mà mặc váy khôngđược mặc quần đâu nhá.khai giảng đấy láo nháo ông hiệu trưởng gọi phụ huynh mày chết - vân anh - sang gọi thôi không make up j hết á! Váy vủng gì.mặc chắc tao chết quá- nó cáu Kệ mày.Không làm theo tao mai tao mách bố mày(đánh tâm lý thế) - vân anh nói xong quay đi luôn mặc cho nó đau khổ.... -: Linh mập à!- nó quay sang tao mặt bi thương nhất -:Không liên quan- linh.Buông 1 câu phũ nhất. diệu linh cũng quay đi luôn. Nó cắp cặp ra về trong đau khổ. mai sẽ tận thế mất!!!!!!!!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95
Chương sau