Tề Khang có một bí mật, chính là hắn thích em trai của bạn mình.
Đúng là khi so sánh với bạn bè xung quanh hắn, Đàm Dung chẳng có chút nổi bật nào nhưng sự thật là hắn vẫn thích cậu.
Thích bộ dạng cậu nghiêm túc ăn thứ gì đó, thích nhìn cậu vẽ tranh, thích khi cậu đứng trước mặt mình nhu thuận, ngoan ngoãn, thích sự săn sóc của cậu, thích cậu ngây người ngốc ngốc ở một chỗ, thích đôi mắt cong cong mỗi khi cậu vui vẻ...
Tề Khang thích Đàm Dung, thích từ rất lâu rồi.
Khi đó mỗi lần đi chơi, Đàm Tông đều sẽ dẫn theo Đàm Dung. Ban đầu họ còn có chút không quen nhưng dần dần cũng thích ứng.
Mà Tề Khang cũng bất tri bất giác thích Đàm Dung nhưng hắn không dám mở miệng, hắn sợ dọa Đàm Dung bỏ chạy, vì vậy chuyện này vẫn luôn kéo dài, thẳng tới khi nghe tin Đàm Dung bị đánh gãy chân.
"Cậu như thế nào còn khẩn trương hơn người làm anh này vậy?", Đàm Tông cười trêu chọc Tề Khang.
"Vì sao vậy?"
"Là vì em ấy nói mình thích đàn ông", Tề Khang nghe xong ngây ngẩn cả người.
Đàm Dung thích đàn ông.
Nội tâm hắn mừng như điên, đợi lâu như vậy, cuối cùng hắn cũng có thể nói ra tâm ý của mình.
Nhưng ngay sau sự vui sướng lại là khủng hoảng.
Với tính cách của Đàm Dung, nếu đã quyết định xuất quỹ thì chắc chắn trong lòng cậu đã có người mình thích, người đó là ai chứ?
"Dù sao cũng không phải mày", một thanh âm vang lên từ trong đầu.
Đúng vậy... Dù sao cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thich-ban-cua-anh-trai-toi/1176020/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.