Thật ra thì cái cô bạn Hằng Hằng gì đó cũng không phải làcái dạng sống chết vì trai như tôi tưởng tượng, mà cô nàng còn học rất giỏi nữa,nếu xét về mọi mặt thì cô ta thật hoàn hảo, xinh đẹp, giàu có, giỏi giang, mặcdù tôi biết trên đời chẳng có cái quái gì là hoàn hảo tuyệt đối cả. Nếu để ý thấythì thật sự cô ta rất hay đi với Phong và trông hai người thực sự cực kì xứngđôi. Nhưng tôi không có vấn đề nhiều về việc đó, tôi đâu phải là không có cáiđuôi bám theo thì không sống được đâu, bằng chứng là tôi vẫn ngày ngày đến trường,ngày ngày về nhà, ngày ngày ăn cơm, ngày ngày tắm rửa, ngày ngày đi ngủ, ngàyngày làm những việc mà ngày ngày tôi làm. Đúng là có thiếu thiếu cái gì đấynhưng cái thiếu đó nó rất nhỏ và rất dễ dàng bù lấp lại. Và trước sự xuất hiệncủa cái con người gần như là hoàn hảo kia khiến tôi chẳng thiết nhìn cái bản mặtcủa tên “sóng thần” đó nữa, tôi âm thầm lặng lẽ dọn ra và ăn nhờ ở đậu ở nhàcon Linh, sao tôi thấy mình giống cái của nợ quá đi, mặc dù mọi người bảo khôngphải. Tôi từng cố gắng thuyết phục người nhà con Linh rằng tôi sẽ nộp tiền ăn uốngđầy đủ và bla bla nhưng chẳng ai thèm nghe, dù nó khá thuyết phục. Chỉ một tuầnnữa là chúng tôi sẽ bước vào cái giai đoạn đau khổ của đời học sinh – kiểm trahọc kì. Tôi quả thật cực kì ghét thứ này vì nó làm con người ta thi nhiều đến mứcnghẹt thở và đầu óc thì rối loạn. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-the-toi-ma-khong-lam-cho-co-yeu-toi-thi-toi-khong-mang-ho-tran-nua/3224082/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.