🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thực ra, khi ông Năm Ve vươn tay ra, tôi đã nhắm tịt mắt lại. Tôi không nhìn thấy ông đã tóm con Cu Cậu như thế nào, nhưng tôi vẫn rùng mình tưởng như những ngón tay ông đang chộp xuống trái tim tôi.



Tôi vừa hả hê vừa cảm thấy xấu hổ về sự hả hê của mình. Khi nghe ông nói “Bác về nhé”, tôi gật đầu he hé mắt ra, rất muốn kêu lên đó là con cóc của em con, bác đừng bắt nó nhưng sự ấm ức tích tụ lâu nay đã giống như một con đê chắn ngang cổ họng khiến âm thanh tôi phát ra giống như những tiếng ú ớ vô nghĩa.



Ngay buổi trưa, thằng Tường đã phát hiện ra sự mất tích của Cu Cậu.



Nó và con Mận lo lắng đi vòng quanh nhà, sục vào các xó tối, miệng kêu tên Cu Cậu inh ỏi.



Kêu chán, Tường chạy ra sân trước chỗ tôi đang vờ ngồi chơi bi một mình, níu vai tôi, mếu máo hỏi:



- Anh có thấy con Cu Cậu đâu không, anh Hai?



- Con cóc của mày hả? - Tôi giương mắt, giọng thật như đếm - Lúc nãy tao vẫn thấy nó đây mà.



- Nhưng bây giờ nó đi đâu rồi. - Giọng Tường như khóc.



Tôi ngó lơ chỗ khác:



- Tao nghĩ chắc nó chui dưới gầm giường!



- Không có đâu, anh Hai. Em kêu rát cả cổ mà nó vẫn không ra như mọi lần.



Tường vừa sụt sịt vừa lay vai tôi, động tác mà những người bệnh nặng trong làng vẫn làm mỗi khi cầu cứu ông Xung.



Tôi tặc lưỡi:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thay-hoa-vang-tren-co-xanh/2311926/chuong-51.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh
Chương 51: Nỗi buồn của thằng Tường
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.